Hạ Thiển Ly không phải hài tử bị vứt bỏ?
Tần Hoài Phong kinh ngạc mà nhìn Chung Trưởng lão, lại nhìn Hạ Thiển Ly, chỉ thấy người sau nhẹ nhíu mày.
“Lời này có căn cứ gì?”
Chung Trưởng lão lại ngẩng đầu uống cạn một chén.
“Giáo chủ không nghĩ tới đi, lão Giáo chủ mà người tôn kính là tiểu nhân độc ác hại người không thể hầu hạ dưới gối của song thân.”
Hạ Thiển Ly lạnh lùng nhướng mày.
“Ít nói lời vũ nhục.”
Chung Trưởng lão ung dung cười nói:
“Nhưng lời lão hủ nói là sự thật.”
“Bản Giáo chủ không hề có loại tình cảm tôn kính với lão Giáo chủ.”
Vũ nhục là chỉ việc hiểu lầm Hạ Thiển Ly tôn kính lão Giáo chủ.
…
Chung Trưởng lão ho khan hai tiếng.
“Đúng là lão Giáo chủ đã trộm ngài khỏi bên cạnh song thân.”
Lần này Hạ Thiển Ly không lên tiếng.
Chung Trưởng lão cảm thấy có chút vắng lặng mà tiếp tục nói:
“Lão Giáo chủ cho rắng cái chết của nhi tử mình thân sinh là do song thân của Giáo chủ làm hại, cho nên lúc Giáo chủ lên ba tuổi, đã trộm Giáo chủ khỏi song thân của mình.”
Hài đồng ba tuổi sao có thể còn ký ức về lúc đó được chứ? Huống chi sau này Hạ Thiển Ly đã nhận sự giáo dục gần như là tẩy não. Đối với đoạn trống này, chỉ cần không phạm vào lẽ thường, mặc cho ai bịa đặt cũng được, cho dù là lão Giáo chủ, hay chính là Chung Trưởng lão trước mắt.
Hạ Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-cua-ta-sao-co-the-dang-yeu-nhu-the/2267234/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.