Đáng tiếc tuy rằng Hạ Thiển Ly vì một lần ăn ngủ mà bán nhan sắc của mình, nhưng hai người còn phải vượt qua một cửa ải không phải nặng bình thường.
Vừa mới đi qua đình viện, khi bước qua cánh cửa căn nhà là lúc, Tần Hoài Phong lại nghe thấy giọng nói già nua đầy giận giữ kia.
“Xú nha đầu, rốt cuộc ngươi giấu rượu của lão phu ở chỗ nào?”
Đồng thời một lão nhân tóc bạc đi tìm rượu vẫn chưa thấy đâu bước ra. Tiếng bước chân bịch bịch của lão nhân khi nhìn thấy hai người liền biến mất.
“Tiểu Mai, sao lại cho người lạ vào nhà?”
Tiểu Mai hơi mím đôi môi phấn, dường như cũng cảm thấy xấu hổ vì hành động tùy tiện của mình.
“Hai vị công tử không có chỗ ngủ. Con thuận tiện làm việc thiện tích đức. Gia gia, đêm nay chúng ta giữ hai vị công tử ở lại qua đêm đi.
“Không được.”
Lão nhân không chần chừ nói một tiếng ‘Không được!’ khiến Tần Hoài Phong cùng Hạ Thiển Ly lập tức nhíu mày. Một người là lo lắng việc tá túc bị ngâm nước nóng, một người là bất mãn vì bị hét thẳng vào mặt.
“Gia gia.”
Tiểu Mai hạ giọng cầu xin.
Lão nhân hừ một tiếng, xoay mặt sang một bên:
“Ta muốn uống rượu thì không được, con muốn giữ người là được, làm sao có thể?”
…
Tần Hoài Phong chán nản. Thật không ngờ lại là lý do này.
Tiểu Mai cũng chán nản, những vẫn không khuất phục mà giải thích:
“Gia gia, ngài tuổi tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-cua-ta-sao-co-the-dang-yeu-nhu-the/2267192/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.