Trong hậu đài, cả đoàn phim lén lút nhìn ra phía trước.
Chị biên kịch nhỏ giọng thì thầm: "Còn chưa phát video sao?"
Thợ trang điểm lùi lại sao lưng cô ấy: "Ừm, chúng tôi đang chờ xem nè, sao còn chưa phát nữa chứ."
Thầy ánh sáng: "Tôi còn trang điểm đó..."
Chị biên kịch: "Nhưng mà chúng ta làm chuyện này có phải hơi phô trương quá không?"
Thợ trang điểm: "Phải gióng trống khua chiếng thế chứ! Lãnh Tương bị ức hiếp tới như vậy mà, chúng ta không nên đòi lại công bằng cho cô ấy sao! Hơn nữa, không phải đạo diễn Tưởng cũng đồng ý à?"
Thầy đạo cụ: "Đúng thế, xem sau này còn ai dám hắc Tương Tương của chúng ta nữa."
Chị biên kịch: "Nhắc mới nhớ, Lãnh Tương đâu?"
Vương Lâm Lâm vỗ đầu: "Em biết chị ấy ở đâu!"
..............
Trong hội trường.
Tưởng Tư Tư gỡ USB ra, giao cho nhân viên công tác, sau đó nhân viên công tác làm việc một lúc ở hậu đài rồi ra hiệu OK với cô.
Trong hội trường vẫn không bật đèn, chỉ có ánh sáng hắt ra từ màn hình lớn.
Tưởng Tư Tư nhìn bình luận chạy trên màn hình, nở nụ cười: "Được rồi được rồi, không cần xin lỗi nữa, tôi thay cô ấy tha thứ cho các bạn."
"Cô ấy, chắc là cô ấy đang xem đó, cũng không biết bây giờ cô ấy đang ở đâu nữa."
Tưởng Tư Tư vừa xem bình luận chạy trên màn hình, vừa tương tác với cộng đồng mạng: "Mà không, da mặt cô ấy rất mỏng, lại cứng đầu, cho đến nay chưa từng thấy cô ấy nhận thua."
"Lãnh Tương có biết chuyện này không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-tieu-my-nhan/458150/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.