"Vào đi." 
Biểu tình tò mò trên mặt Liễu Nhất còn chưa kịp thu hồi, Hạ Nghị lại đẩy cửa đi ra, cả quá trình không đến một phút đồng hồ, làm cho người ta rất khó không nghi ngờ. 
Bất quá lần này hắn ngược lại thoải mái mở cửa, bật đèn mời người vào. 
Liễu Nhất nghe vậy đứng ở cửa nhìn vào trong, cảm giác đầu tiên chính là: thư phòng của Hạ Nghị rất lớn. 
Phong cách hoàn toàn bất đồng với phòng khách, cả phòng đều là màu trắng, cạnh cửa có giá sách màu trắng đục, giá sách không mở, không biết bên trong có sách không, cách giá sách không xa để bàn học màu trắng cho đủ hai người dùng, trên bốn bức tường quanh phòng cũng treo các loại tranh vẽ: tả thực, trừu tượng, chân dung, phong cảnh vừa nhìn liền thấy tràn ngập hơi thở nghệ thuật. 
Trừ bỏ giá sách ngoại còn đặt các loại bàn, trên bàn đặt một loạt tượng thạch cao hình đầu sắp xếp chỉnh tề, dao cạo, sơn, bút vẽ, màu vẽ. Trên mặt đất đặt hai cái giá vẽ, bảng vẽ trống không. 
Thay vì nói là thư phòng không bằng nói là phòng vẽ tranh. 
Đồ vật tuy nhiều nhưng hoàn toàn không tính là bừa bãi, cũng nhìn không ra dấu vết vừa mới thu dọn, cho nên vừa rồi Hạ Nghị đột nhiên đi vào là làm cái gì? 
Liễu Nhất nghĩ đến vệt màu bạc mình vừa liếc đến trong lúc vô ý kia trong lòng nghi hoặc càng sâu, tử khi quen tới nay đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy bộ dáng Hạ Nghị "Hoảng loạn", loại cảm giác trước mặt lại giấu Giếm làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-tieu-my-nhan/458129/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.