Động cơ ô tô ngừng, ngoài cửa truyền đến tiếng nam nữ nói chuyện với nhau, giọng nữ ở phía trước, giọng nam ở phía sau.
"Liễu Triết đứa nhỏ này thật sự là càng lớn càng không cho người bớt lo, chức vị ở công ty đã sớm chuẩn bị tốt cho nó, nó ngược lại nói không trở lại liền không trở lại."
"Đàn ông thừa dịp tuổi trẻ ở bên ngoài rèn luyện cũng tốt."
"Thế nhưng công ty"
"Chúng ta cũng không phải sắp về hưu, Liễu Triết ở bên ngoài chơi chán sẽ trở lại, lại nói, không phải còn có Liễu Nhất sao."
"Liễu Nhất đứa nhỏ kia từ nhỏ đã sợ người, tính tình hèn nhát."
"Trẻ nhỏ sợ người là bình thường, lớn lên thì tốt rồi. Xe trong sân là của ai? "
"Có lẽ Liễu Nhất mang bạn đến chơi."
"Trưởng thành rồi, có thể kết bạn"
Cuộc nói chuyện bỏ dở, cánh cửa phòng khách bị đẩy ra rồi đóng lại, tiếng bước chân đi lại cùng tiếng lăn hộp ở phòng khách vang lên, sau đó biến mất ở phòng đối diện.
Hạ Nghị nhìn sắc mặt lúng túng của Liễu Nhất buông cặp sách vừa đeo lên lưng xuống, hỏi: "Ba mẹ cậu? "
Ừm.
Liễu Nhất chậm rãi hoàn hồn, hai tay không tự giác nắm lại, sắc mặt so với ánh trăng ngoài cửa sổ còn muốn trắng hơn, cậu tựa hồ cũng đã nhận ra trạng thái của mình không đúng, chỉ là nhất thời không biết nên giải thích như nào vì thế miễn cưỡng nhìn Hạ Nghị cười cười.
Liễu Nhất chưa từng chủ động cười với hắn, lần đầu tiên chủ động cười lại là gượng cười, điều này làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-tieu-my-nhan/271039/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.