Hạ Nghị sáng sớm đã chờ ở đầu ngõ, nhìn từ xa thấy có thân ảnh mảnh khảnh đang tới gần, hắn bày ra dáng vẻ ưu nhã một tay đút túi, tay kia cầm túi đựng đồ ăn sáng là một phần mỳ bò, miệng nở nụ cười lưu manh. 
"Này!" 
Thấy Liễu Nhất chậm rãi tới gần liền tùy ý mở miệng chào hỏi, còn tặng một nụ cười tự cho là đầy thiện ý, lộ ra hàm răng trắng sáng. 
Dáng vẻ ấy trong mắt Liễu Nhất lại giống như con sói đang chuẩn bị thưởng thức bữa ăn. Cậu nhất thời sợ tới mức không dám động, như con thỏ nhỏ gặp sói xám căng thẳng đứng im, sợ đối phương đột nhiên nổi điên xông lên cắn vào động mạch chủ của mình. 
"Tôi...... Tôi là con trai." 
Não Liễu Nhất trống rỗng, hai tay gắt gao nắm quai cặp, cậu nhớ tới ác mộng đêm qua, cùng nụ hôn mạc danh kỳ diệu kia, đầu óc vừa động, buột miệng nói ra. 
Hạ Nghị nghe vậy cố ý dừng ánh mắt ở trên người cậu đảo qua đảo lại, ánh mắt càn rỡ như đang bình phẩm một món hàng sau đó ác liệt mở miệng tổng kết nói: "Không nhìn ra nha." 
Liễu Nhất xấu hổ và giận dữ siết chặt quai cặp, giận giữ vì bị hắn trực tiếp nhục nhã, lại nhát gan ngay cả liếc mắt trừng đối phương cũng không dám, người này chính là học sinh cá biệt sẽ đánh người, cậu sợ đau. 
Hạ Nghị lười biếng mở miệng: "Lại đây." 
Liễu Nhất lại theo bản năng lui về phía sau từng bước, cậu nhanh chóng tính toán khoảng cách giữa mình và Hạ Nghị, nhìn ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-tieu-my-nhan/271012/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.