03
Thẩm Châu một chút cũng không giống đang nói đùa.
Kéo tôi tới trước một chiếc Rolls Royce, cậu ta mở cửa định ném tôi vào.
Tôi cố gắng khơi dậy sự đồng cảm của cậu ta.
Tôi xúc động hét lên: "Đại ca, đại ca, không có não thì làm sao em sống được?"
Buộc mình phải khóc.
Trong tiểu thuyết nam chính bá đạo thích lấy thận và giác mạc, nữ chính cũng không ch/ế/t được.
Nhưng cái này thì khác.
Anh gi/ế/t ch/ế/t cơ hội sống của tôi từ trong trứng nước.
Nghe vậy, Thẩm Châu cười nói: "Không có vấn đề gì, tôi sẽ noi gương mấy người kia, lấy não người khác ra lắp vào cho cậu."
Ừm? Tên này bị thần kinh à.
Bệnh viện nào cho cậu làm chuyện này chứ.
“Vào đi.” Đang lúc tôi thất thần thì đột nhiên bị anh đẩy vào trong xe.
"Không, anh zai ơi, bình tĩnh..." Rầm một tiếng, cửa xe đóng lại.
Tôi sợ đến mức muốn gọi cảnh sát.
Tôi sờ túi mãi.
Trống rỗng.
Ối! Để quên ở kia rồi.
Thẩm Châu không quan tâm đến tiếng khóc và tiếng sói tru của tôi trên đường đi, thậm chí cậu ta còn đeo tai nghe coi như không nghe thấy gì.
Cuối cùng nó đã bị tôi lấy ra.
"Nếu cậu cảm thấy phiền hãy để cho tôi xuống xe đi, đồ khốn", tôi hét vào tai cậu ta, nhưng nó có vẻ đã có tác dụng.
Xe dừng bên vệ đường, cậu ta liền tháo dây an toàn, đè tôi xuống băng ghế sau.
Hai tay bị trói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-co-thuat-doc-tam/2853635/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.