012
Nhìn Thẩm Châu đang ngủ ngon lành bên cạnh, tôi đứng dậy đi tắm và trang điểm.
Ngay khi đến quán bar, Lý Nhị Cẩu đã chỉ vào các chàng trai: "Hãy nhìn giang sơn mà trẫm xây dựng cho ngươi."
"Không, tao..." Tôi còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.
Cô ấy giơ ngón trỏ đặt lên môi tôi, sau đó dẩu mỏ nói: "Suỵt, vẫn là bạn thân tốt nhất, cùng nhau độc thân."
"Thành thật mà nói, tao mới có ghệ rồi." Nghe tôi nói câu này Lý Nhị Cẩu sửng sốt ngạc nhiên.
Rồi cô ấy lại cười.
Cô ấy nắm lấy cánh tay của cậu sinh viên thể thao, ước gì có thể nằm trên cậu ta: "Anh trai có muốn yêu đương không?"
“Được, em muốn bắt đầu từ đâu?” Anh chàng kia dùng ánh mắt mơ hồ đỡ lấy cô ấy.
Thấy có gì đó không ổn.
Tôi lập tức gửi tin nhắn cho Thẩm Duệ: “Vợ anh bị bắt cóc rồi, nếu không muốn bị cắm sừng thì mau tới đây.”
Sau đó gửi cho anh ấy vị trí.
Đợi đã, có gì đó không đúng.
Sau đó một tin nhắn hiện lên: "Lão tử đến ngay, bảo tên kia ở đó đợi lão tử."
Ô mai ca! Thì ra nó được gửi cho Thẩm Châu.
Không sao hết.
Tôi sẽ chạy trốn.
Đang định bỏ chạy khỏi hiện trường, tôi phát hiện ra rằng người bạn thân nhất của mình đang dựa vào người khác, như yêu nhền nhện.
Tôi định đi qua đó nhưng có người đã đến trước tôi một bước: "Cất cái mỏ đi, buông người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-ba-co-thuat-doc-tam/2853626/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.