🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Tư Duệ đưa Diêu Vận Lạc trở về nhà, bảo cô ấy đi tắm, còn mình thì gọi điện xin phép hiệu trưởng. Cô nhóc chuẩn bị khăn lau tóc cùng với máy sấy, yên lặng ngồi ở sô pha.

Cô thử nghĩ xem ai có khả năng làm việc này với giảng viên Lạc. Với tính cách của cô ấy, tâm lý mà lại giảng hay. Không bắt nạt học sinh, thậm chí còn giúp đỡ những người khó khăn khác. Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một lý do. Phải chăng là vì thích cô ấy mà không có được? Nghĩ như này cũng hợp lý. Giảng viên Lạc từ chối rất thẳng thừng. Cô ấy không muốn gây thương nhớ cho ai cả.

Nhưng nếu thật sự thích giảng viên Lạc, sẽ không gây tổn thương cho cô ấy mới đúng. Thẩm Tư Duệ tự động bác bỏ khả năng này. Cô nghĩ nếu thật sự là vì lý do trên, người hứng chịu xô nước ban nãy phải là cô mới đúng.

Thẩm Tư Duệ vò đầu bứt tai, cuối cùng đưa ra kết luận. Có lẽ ai đó đã thích giảng viên Lạc, mà người đó lại là người tên khốn kia yêu. Tên khốn đó tức quá nên trút giận lên người cô ấy!

Hương thơm thoảng thoảng quẩn quanh chóp mũi, Diêu Vận Lạc đã rời khỏi phòng tắm. Cô ấy vòng qua người bé con, khụy gối lên sô pha xoa đầu cô nhóc.

"Bé con, đừng lo lắng." Sau đó hôn lên khoé mắt Thẩm Tư Duệ.

Diêu Vận Lạc nở nụ cười quen thuộc, "Em biết gì không? Nếu hôm nay không có em, sợ rằng tôi đã mất niềm tin vào cuộc sống." Khoảnh khắc bị tổn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-vien-lac-em-lo-tuong-tu-co-roi/998274/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi
Chương 107: Chỗ dựa tinh thần vững chắc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.