Phương Triệu Nam theo lời căn dặn của Giác Mộng đại sư, chàng đi về phía Tây khoảng ba trăm bước quả nhiên thấy một gốc tùng mọc giữa vách núi đá. Chàng nhìn kỹ một hồi, quả nhiên thấy dưới gốc tùng có một vạch hoa văn. Phương Triệu Nam thầm vận khí, dồn vào hai tay, đẩy mạnh ra một cái, nào ngờ vách đá cứng rắn vô cùng. Nhưng chàng biết Giác Mộng đại sư không lừa gạt mình, chàng lại đẩy mạnh ra nữa, đá vẫn không hề lung lay. Tuy đã đẩy mấy lần nhưng vách đá chẳng hề suy chuyển, chàng vẫn không hề nản lòng, chàng cứ thay phiên đẩy hai chưởng ra, cuối cùng cũng đã khởi động được cơ quan. Chỉ nghe kẹt kẹt mấy tiếng, vách đá quả nhiên bật ra, lộ ra một cánh cửa đá. Phương Triệu Nam tung mình vọt vào trong cánh cửa, bước thẳng vào trong, đi được ba trượng đột nhiên cảm thấy trời đất tối sầm, thì ra cánh cửa đã tự động đóng lại. Lối đi rõ ràng rất bằng phẳng, không hề ẩm ướt. Đi được khoảng gần trăm trượng, lối đi chợt rẽ làm hai. Lối bên trái dẫn xéo lên phía trên, lối bên phải thì rất bằng phẳng. Phương Triệu Nam hơi trầm ngâm, chàng bước về phía lối bên phải. Đi được khoảng ba bốn mươi trượng, lối đi chợt trở nên rộng rãi, tiếng thở nặng nề vọng vào trong tai. Phương Triệu Nam biết đã đến gần chỗ giam Nhị Quái, chàng vừa vận khí giới bị vừa cố ý dậm mạnh bước chân tiến về phía trước. 
Đi qua hai lối rẽ, đột nhiên trước mặt sáng bừng. 
Chàng thấy cách đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tuyet-huyen-suong/2204806/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.