Cát Vĩ tỉnh dậy thì mặt trời đã lên đến ba cây sào. Một thiếu nữ trẻ tuổi toàn thân mặc đồ đỏ đang đứng giữa căn gác, sau lưng nàng là một quái nhân cao gầy người mặc toàn đồ đen. Người nữ thì kiều diễm muôn phần, người nam thì xấu xí vô cùng. Họ đứng bên cạnh nhau thật là không hợp. Đưa mắt nhìn qua chỉ thấy anh trai và một thiếu niên anh tuấn ngồi dựa vào vách, Thiên Phong đạo trưởng thì không biết đã bị nhốt ở đâu. Chỉ thấy thiếu nữ áo đỏ phất cây phất trần một cái đánh lên vai mình, những huyệt đạo đều đã được nàng giải. Cát Vĩ ngầm vận khí, người đứng dậy, định cướp lấy cây phán quan bút ở bên cạnh nàng. Chợt nghe thiếu nữ áo đỏ ấy cười:
“Ngươi đã bị ta thi triển thủ pháp độc môn, điểm bị thương kinh mạch của hai chân, đã không thể động thủ với người nữa, chi bằng hãy cứ ngoan ngoãn ngồi đó!”.
Cát Vĩ trầm chân khí xuống, quả nhiên cảm thấy một đường kinh mạch của hai chân có cảm giác tê rần, biết nàng không nói dối, bất giác tiu nghỉu ngồi xuống, nói:
“Ngươi là ai? Hành vi giết cũng không giết, thả cũng không thả rốt cuộc có ý gì?”.
Thiếu nữ áo đỏ mỉm cười:
“Ta còn chưa hỏi ngươi, ngươi lại dám hỏi ra?”.
Cát Vĩ nói:
“Có gì mà không dám, chẳng qua chỉ là một mạng!”.
Thiếu nữ áo đỏ nói:
“Xem ra ngươi rất muốn chết đây!”.
Cát Vĩ giận dữ nói:
“Đại trượng phu có thể bị giết chứ không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tuyet-huyen-suong/2204762/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.