Bệnh viện.
Sau một hồi hôn mê bất tỉnh Khương Dật Hiên cuối cùng cũng chịu mở mắt tỉnh dậy. Lúc này mọi thứ xung quanh anh không còn giống là đang ở nhà của Tử Nguyệt nữa, Khương Dật Hiên nhìn thấy y tá bước vào thì mới nhận ra mình đang ở bệnh viện.
"Khương thiếu gia, anh đã tỉnh rồi sao? Để tôi đi gọi bác sĩ Lâm tới nhé!"
Bác sĩ Lâm?
Có lẽ là Lâm Tử Nguyệt.
Tình trạng sức khỏe của Khương Dật Hiên đã đỡ hơn nhiều nhưng anh vẫn muốn tỏ ra mình đang ốm thật nặng để được Tử Nguyệt chăm sóc. Nhưng khi cánh cửa mở ra, Lâm Tử Nguyệt lạnh lùng bước vào và cắm ngay cái nhiệt kế vào trong miệng của Khương Dật Hiên mà chẳng nói lời nào hết.
"Tử Nguyệt…" Khương Dật Hiên vừa ngậm nhiệt kế vừa gọi tên cô.
"Im miệng đi." Lâm Tử Nguyệt lạnh lùng lên tiếng.
Nghe vậy, Khương Dật Hiên lại nằm im thin thít trên giường và không dám trái ý của vợ mình. Sau khi đo thân nhiệt xong, Lâm Tử Nguyệt cầm nhiệt kế trên tay rồi nói:
"Đã hạ sốt rồi, anh ở đây đến chiều nếu không sốt nữa là có thể về nghỉ ngơi."
Khương Dật Hiên nằm trên giường chớp chớp nhìn Lâm Tử Nguyệt với ánh mắt tủi thân, có phải đối với bệnh nhân nào cô cũng lạnh lùng như thế không hay chỉ là đối với anh thì cô mới trở nên như vậy.
"Thuốc tôi để ở trên bàn, tí ăn chút gì đó rồi hẵng uống."
Nói rồi, Lâm Tử Nguyệt bèn đứng dậy và bỏ đi, Khương Dật Hiên lập tức đưa tay giữ cô đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tong-theo-duoi-vo-cu/660620/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.