Giang Quân Hạo nghe xong chuyện này cũng có chút bất ngờ, anh cảm thấy thương cho Lạc Nhan có lẽ hiện tại cô đang đau lòng lắm. Anh giang tay ôm trọn cô vào lòng rồi an ủi:
"Lạc Nhan, họ có nói rõ ràng đó chính xác là ba mẹ em không? Nếu không thể xác định chính xác thì em đừng lo lắng, biết đâu là có nhầm lẫn gì đó chứ thực ra lại không phải ba mẹ em."
Lạc Nhan nghe anh nói vậy nước mắt bất chợt ngừng lại, đúng là họ chỉ nói cô đến xác nhận danh tính chứ không nói rõ ràng là ba mẹ của cô. Vậy là Lạc Nhan vẫn còn chút hi vọng về ba mẹ mình còn sống, cô mong rằng đó chỉ là một sự nhầm lẫn giống như lời của Giang Quân Hạo.
Lời nói của Giang Quân Hạo khiến Lạc Nhan an tâm hơn hẳn, cô đưa tay lau nước mắt và không khóc nữa. Nhưng lúc này cô lại nhớ đến việc mình đang giận Giang Quân Hạo, cô lập tức đẩy anh ra, điệu bộ vô tình khiến anh ngỡ ngàng.
"Giang Quân Hạo anh về đi, em không muốn nhìn thấy anh."
Giây trước Lạc Nhan vẫn còn khóc trong lòng anh nhưng giây sau cô đã lạnh lùng đuổi anh về. Giang Quân Hạo có chút bất ngờ với phản ứng lại của cô, anh hỏi:
"Lạc Nhan, em sao thế?"
"Em chả sao cả, chỉ là không muốn nhìn thấy anh."
Lạc Nhan vội đứng dậy, cô định đi vào trong phòng nhưng thái độ không rõ ràng của cô khiến Giang Quân Hạo khó hiểu. Anh nắm lấy cổ tay cô kéo cô ngồi xuống, Lạc Nhan bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tong-theo-duoi-vo-cu/660597/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.