Giang Quân Hạo muốn cô trả lại đồ lót anh đã mua cho cô ngay bây giờ nếu không anh sẽ không để cô đi. Biết là vậy nhưng sao cô có thể trả anh được vì cô đang mặc nó ở trên người. 
Thấy Lạc Nhan cứ chần chừ đứng trước bàn làm việc của mình mà không chịu trả, Giang Quân Hạo bèn đứng dậy bước đến trước mặt cô. Anh cúi người xuống, ghìm chặt cô dưới mặt bàn rồi nói: 
"Có gì mà phải suy nghĩ, em chỉ cần cởi ra rồi đưa trả tôi là được rồi." 
Lạc Nhan ngơ ngác nhìn Giang Quân Hạo, anh tưởng cởi ra rồi trả là dễ lắm sao. Cô lắp bắp gắt lên: 
"Anh có bị điên không? Tôi đang mặc trên người nếu cởi ra trả anh thì tôi… tôi… tôi phải mặc cái gì đây?" 
"Đó là chuyện của em, tôi cho em đúng một phút để cởi ra." 
Giang Quân Hạo cho cô một phút cởi đồ nhưng anh cứ nhìn cô chằm chằm thế này thì sao cô có thể cởi được. Lạc Nhan đẩy Giang Quân Hạo ra, cô quay mặt đi hét lớn: 
"Anh nhìn tôi như vậy thì sao tôi cởi được." 
Giang Quân Hạo lạnh lùng quay lại, miệng lẩm bẩm: 
"Đã nhìn thấy hết rồi còn ngại." 
Lạc Nhan nhân cơ hội Giang Quân Hạo đang quay mặt đi liền từ từ nhón từng bước chân tiến ra phía cửa. Cô không ngu đến mức cởi đồ trong phòng của anh, cũng không dở hơi đến mức không mặc đồ lót mà lại ra bên ngoài. Để thoát khỏi đây cô phải chạy trốn, chỉ có như vậy Giang Quân Hạo mới không bắt bẻ cô. 
Thấy Lạc Nhan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-tong-theo-duoi-vo-cu/660570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.