Edit: Pinkie
Lúc Giang Thiếu Đình tới, Ôn Ngôn đã bình tĩnh lại, cô đang thu dọn đồ đạc vừa bị đập lúc nãy.
“Sao anh lại tới đây.” Ôn Ngôn nhìn người đàn ông đứng ở cửa, nói ngoài ý muốn nhưng thật ra cũng không ngoài ý muốn gì.
“Wechat không trả lời, điện thoại tắt máy, anh còn có thể an tâm ở nhà sao?” Giang Thiếu Đình vừa đến bên cạnh đổi giày vừa mở miệng.
“Anh cẩn thận đó.” Ôn Ngôn bực bội, ủ rũ nói.
Giang Thiếu Đình ôm cô vào trong ngực, “Đi tắm đi, nơi này giao cho anh, được không?”
Ôn Ngôn ngoan ngoãn gật đầu, làm theo lời anh.
Tắm rửa xong đi ra thì Giang Thiếu Đình đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ. Giang Thiếu Đình kéo cô tới trước bàn trang điểm, để cô ngồi xuống rồi anh sấy tóc cho cô. Ôn Ngôn nhìn hình ảnh người đàn ông trong gương, đôi môi khẽ mím, động tác tỉ mỉ nhẹ nhàng, sấy tóc mà giống như đang làm việc gì nghiêm túc vậy. Ôn Ngôn nhìn bộ dáng nghiêm túc kia của anh thì cảm thấy hết sức buồn cười. Cô xoay người, ôm lấy eo anh, nghiêng đầu tựa trên người anh, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào.
“Mẹ em vừa mới tới, nhưng mà đã bị em làm cho tức giận bỏ đi rồi. Em lợi hại không?” Sấy tóc xong, Ôn Ngôn vẫn ngồi trên ghế trước bàn trang điểm như cũ, hai tay không chịu buông xuống, giữ nguyên không cho Giang Thiếu Đình cử động, rồi ngẩng mặt lên nói với anh.
“Cực kỳ lợi hại.” Giang Thiếu Đình để mặc cô muốn làm gì thì làm, vuốt tóc cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/213240/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.