Edit: Pinkie
“Tống Kiêu tôi nói cho anh biết, đứa bé này cho dù anh có cầu xin giữ lại thì tôi cũng sẽ không giữ. Trước đó tôi còn rất hiếu kì rằng anh đang sợ cái gì, con mẹ nó, thì ra anh đúng là đồ lưu manh. Anh muốn tận mắt nhìn đúng không, đi, bây giờ chúng ta đi.” Giang Tiểu Noãn nói xong thì quay người. (Đọc Full Tại truyentop.net)
“Ôn Ngôn, phiền cậu giúp tớ gọi điện thoại cho anh tớ, chắc phải cần người nhà ký tên.”
Đối với chuyện tình cảm, từ trước tới nay, Giang Tiểu Noãn đều luôn thoải mái, cô ấy luôn cho rằng nếu hai người có cảm giác, nhìn vừa ý nhau thì ở chung một chỗ, nhưng hai người chán ghét, không thích hợp vậy thì tách ra. Cho nên trong tình yêu, trước Tống Kiêu, mặc dù đã từng yêu đương mấy lần nhưng cô ấy thực sự chưa bao giờ chịu tổn thương. Tất cả mọi người có hợp thì có tan, cho tới bây giờ cô ấy cũng không bao giờ nghĩ tới, mình sẽ gặp phải người đàn ông cặn bã như Tống Kiêu này.
Thật ra cô ấy vốn có thể không cần gọi Giang Thiếu Đình tới ký tên, Tống Kiêu là người trong cuộc, anh ta hoàn toàn có thể ký tên, nhưng mà bây giờ anh ta không xứng đáng chút nào.
Sau khi Ôn Ngôn gọi điện thoại cho Giang Thiếu Đình xong thì dẫn Giang Tiểu Noãn vào bệnh viện. Cô tìm chỗ cho Giang Tiểu Noãn ngồi trước, sau đó giúp cô ấy lấy thẻ bảo hiểm y tế và đăng ký.
Trong điện thoại, Ôn Ngôn cũng không nói cụ thể chuyện gì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/213237/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.