Edit: Pinkie
Từ Uyển bởi vì chuyện này mà đau lòng thật lâu. Nhưng mà mỗi lần vừa nghĩ tới anh không có bạn gái, thì trong lòng lại có một chút mong đợi, cho đến khi nhìn thấy cảnh vừa rồi kia, nhìn anh một tay cầm hai ly nước trái cây, một tay ôm bắp rang, dịu dàng nhìn cô gái khác. Cô rất khó tưởng tượng nổi, Giang Thiếu Đình cũng có dáng vẻ như vậy. Thì ra, không phải anh trời sinh nghiêm túc, trời sinh lạnh lùng, chỉ là, bạn có phải là người mà anh muốn đối xử dịu dàng hay không mà thôi.
Từ Uyển ghen tị với Ôn Ngôn, ghen tị tới sắp phát điên rồi. Thế nhưng cô lại cảm thấy, bọn họ đứng cạnh nhau rất xứng đôi.
“Em biết rồi, sau này sẽ không.” Từ Uyển không khỏi đỏ vành mắt, những lời này là nói với Từ Nhuận, cũng là tự nhủ với chính mình. Thầm mến rất nhiều năm, đêm nay nói được ra câu này, trong lòng cô không chỉ có khó chịu mà còn cảm thấy chua xót.
…………
Chín giờ rưỡi tối, xem hết phim, Giang Thiếu Đình đưa Ôn Ngôn về nhà. Đến cổng chung cư thì hai người ở trong xe trò chuyện một hồi.
“Sao còn mua cái này.” Ôn Ngôn nhận lấy cái hộp mà Giang Thiếu Đình đưa qua, mở ra xem, đó là một cặp nhẫn đôi. Cô không biết Giang Thiếu Đình còn biết mấy thứ này, cảm thấy vừa buồn cười lại có chút không thể tưởng tượng nổi.
“Đẹp không? Em một cái, anh một cái.” Giang Thiếu Đình chờ mong nhìn cô, hỏi.
Là Giang Tiểu Noãn dạy anh mua quà. Giang Tiểu Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/213233/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.