Edit: Pinkie
(1) Cửu biệt trùng phùng: xa cách lâu ngày mới được gặp lại
Năm 2014, năm đầu tiên Ôn Ngôn trở lại Lâm Thành. Mùng bốn Tết, cô được bạn thân Nghiêm Vãn Vãn ra lệnh nhất định phải cùng cô ấy tham gia họp lớp cấp hai. Năm lớp 10, cha mẹ ly hôn, Ôn Ngôn được phân xử cho mẹ nuôi, thế nên cô đi theo mẹ tới Hải Thành, từ đó về sau, cũng chưa trở lại Lâm Thành.
(Đọc Full Tại truyentop.net)
Hai năm rưỡi học cấp hai kia là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong thời gian đi học của cô. Lúc rời đi, cô không nói trước với mọi người, chỉ đến buổi học cuối cùng, cô để lại một câu trên bảng đen: Các bạn thân yêu của tớ, nếu có duyên sẽ gặp lại! Ôn Ngôn thoải mái, cô không thích thương cảm, cho nên lựa chọn không từ mà biệt.
Nghe nói cô cũng trở về tham gia họp lớp, cả lớp sôi nổi hẳn lên.
Lớp trưởng Chu Vĩ Phong: Nhiệt liệt hoan nghênh bạn nhỏ Ôn Mỹ Mỹ trở về với đại gia đình của chúng ta.
Ủy viên thể dục Phó Đỉnh: Lão Chu, Mỹ Mỹ không phải là để cậu gọi, đó là độc quyền của tớ.
Lưu Hiểu Yến: Tớ nói này Phó Đỉnh, đừng nói như kiểu cậu rất thân quen với Ôn Ngôn nha.
Ủy viên thể dục Phó Đỉnh: Hải Yến đúng không, đã nhiều năm như vậy, cậu nghĩ kỹ lại xem, nếu nói trong lớp ai thân thiết với Ôn Ngôn nhất, ngoại trừ Nghiêm Vãn Vãn thì chính là tớ. Hai chúng tớ đã chơi với nhau từ khi oe oe khóc nhè đến lớn đó.” Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/213221/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.