Edit: Pinkie
“Cô đi đi, không cần phải làm chuyện vô ích nữa.” Từ Nhuận lạnh lùng, không có một chút nhiệt độ nào cả.
Anh nắm lấy tay Giang Tiểu Noãn, nhéo người vào trong xe, không thèm nhìn người phụ nữ vẫn còn đứng đó kia, lái xe nghênh ngang rời đi.
Chương Hàm Chi nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Từ Nhuận vốn đối xử với cô ta tốt như vậy, mà giờ có thể lạnh lùng vô tình tới mức này. Cô ta bắt đầu hối hận vì mình nhất thời không chịu nỗi cô đơn, bị tiểu thịt tươi dụ dỗ. Mặc dù làm như vậy nhưng mà từ đầu đến cuối cô ta đều chưa muốn rời khỏi Từ Nhuận. Hối hận thì hối hận, nhưng mà cô ta đã quen với việc Từ Nhuận đối xử tốt với mình, thực sự không thể nào chấp nhận anh như thế. Cô ta ngồi xổm xuống, một mình gào khóc, muốn có bao nhiêu ấm ức thì có bấy nhiêu ấm ức. Người không biết rõ tình hình thật đúng cho rằng cô chính là người bị tổn thương.
Cô ta còn dám làm sao? Cô ta nào dám, cô ta chẳng qua là một viên chức nhỏ, theo Từ Nhuận, cuộc sống của cả nhà cô ta mới khá giả được như bây giờ. Nếu như Từ Nhuận thật sự muốn truy cứu chuyện gì thì cô ta biết mình căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.
Tự tử cũng được, uy hiếp cũng được, đơn giản là chỉ muốn được anh rủ lòng thương xót, giữ lại bên người, cho một ít tiền cũng được, nhưng mà ai biết Từ Nhuận lại giống như vắt cổ chày ra nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/1186658/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.