Edit: Pinkie
Đồ đạc của Ôn Ngôn cũng không nhiều, toàn bộ đựng hết trong hai cái vali, thêm một vài cái túi nhỏ nữa.
“Anh làm khi nào thế?” Tiến vào chung cư, Ôn Ngôn phát hiện toàn bộ căn phòng đã hoàn toàn khác so với trước đó thì có chút giật mình.
Cô tới đây hai lần, thực sự trước đó trang trí rất đơn giản, đồ dùng trong nhà cũng ít, thậm chí cả dụng cụ nấu ăn cũng không có, nhìn quanh thì chỉ một màu trắng xóa, không có những màu sắc khác, là kiểu chung cư điển hình của đàn ông độc thân. Hôm nay nhìn lại, cả căn phòng đã có màu sắc hơn rất nhiều, nhưng mà cũng không rối mắt. Màn cửa, sàn nhà, giấy dán tường, thậm chí đi giường ngủ cũng đều đổi. Tổng thể trông ấm áp hơn rất nhiều, thậm chí có cảm giác là nhà.
“Như thế nào, hài lòng không?” Giang Thiếu Đình cảm thấy hơi cường điệu khi nhìn thấy bộ dáng giật mình của cô.
“Không tệ, làm khi nào thế ạ?” Ôn Ngôn thấy anh không trả lời thì tiếp tục hỏi.
“Mới tuần trước.” Từ thời điểm cô cân nhắc thì Giang Thiếu Đình đã gọi người tới làm.
Căn phòng vốn đã được cải tạo, cho nên việc thay đổi cũng rất nhanh.
“Thật rất tốc độ đó!” Ôn Ngôn khen ngợi anh.
“Trước mắt chúng ta sống ở đây nhé!” Đương nhiên Giang Thiếu Đình không thể cứ để cô ở chỗ này.
“Được ạ.” Ôn Ngôn cười nói.
Giang Thiếu Đình cũng không nói cho Ôn Ngôn biết, thật ra bây giờ anh đang chuẩn bị phòng ốc cho bọn họ sau khi kết hôn.
“Em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-thieu-dinh-cua-on-ngon/1186642/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.