Nguyệt Trúc thấy không khí có chút cứng ngắc, vội nói: “Mấy vị khách quantrước ngồi xuống, tôi sẽ đi xuống làm chút đồ ăn, mấy vị vất vả, trướcnghỉ tạm một lát!” Ở phía sau kéo kéo góc áo Tiết Phá Dạ, ý bảo khôngcần phải dây dưa.
Tiết Phá Dạ thấy mấy người này lai lịch khôngrõ, nhưng hơi có chút khí vương bát, cũng không nguyện sinh nhiều thịphi, không dây dưa nữa.
Cô gái y phục màu xanh lục hì hì cười,tiến lên giữ chặt tay Nguyệt Trúc, dịu dàng nói: “Cũng là tỷ tỷ tốt, tỷtỷ thật đẹp!” Tiết Phá Dạ trong lòng đổ mồ hôi, thì ra là một tiểu mãthí tinh (ý mới nhỏ mà đã vỗ mông ngựa thành tinh),bất quá Nguyệt Trúcbộ dạng quả thật thanh tú, hai nữ đứng chung một chỗ, một xinh đẹp đángyêu, một thanh tú ôn nhu, quả nhiên là xuân lan thu cúc, mỗi người mỗivẻ.
Nguyệt Trúc tựa như cũng thực thích cô gái y phục màu xanhlục, cũng cười nói: “Muội tử tốt, tỷ tỷ mới không dể coi, muội mới xinhđẹp đó. Có phải đói bụng hay không, tỷ tỷ đi kiếm đồ cho muội ăn”.
Cô gái y phục màu xanh lục cười khanh khách, gật đầu nói: “Muội rất đói,có thể ăn rất nhiều rất nhiều, muội đi cùng tỷ!” Liền muốn theo NguyệtTrúc đi phòng bếp.
Người trung niên nọ thấy thế, ho khan một tiếng, trầm giọng nói: “Tiểu Linh Tiên, lại đây ngồi xuống, không cần đi loạn!”
Tiết Phá Dạ khóe miệng nở nụ cười, trong lòng than thở: “Thì ra nàng kêuTiểu Linh Tiên, thật sự là dễ nghe, quả nhiên giống một tinh linh tiêntử.
Cô gái y phục màu xanh lục Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son/64332/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.