Người đầu tiên tới là ông chủ Hồ Trang Hoàng hành, cưỡi con ngựa cao to, uyphong lẫm lẫm, người vừa vào tiệm, lập tức kêu lớn: “Tống Thiển, nghenói bạc đã chuẩn bị tốt rồi? Thật là tốt, thừa lúc bọn họ còn chưa lạiđây, trước đem một trăm tám mươi lượng trả lại cho tôi”.
TốngThiển tuy nói cùng Tiết Phá Dạ đạt thành hiệp nghị, nhưng vẫn mười phầnxấu hổ tiến lên, cười bồi nói: “Ông chủ Hồ mời ngồi, trước uống chéntrà, chúng ta từ từ nói”.
Hồ ông chủ liếc mắt xem thường, hừ lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Lúc trước tìm tới chỗ chúng tôi, khi đó làchỉ đông vẽ tây, ông chủ Tống cũng thật là uy phong, nay lại hạ thấp như vậy, tôi cũng có chút nhận không nổi”.
Tống Thiển ho khan vài tiếng, ngượng ngùng nở nụ cười, cơ nhục trên mặt run rẩy hẳn lên.
Tiết Phá Dạ thờ ơ lạnh nhạt, cũng không nói chuyện, ông chủ Hồ tự nhiên cũng không để mắt tới Tiết Phá Dạ, chỉ lạnh lùng nhìn Tống Thiển: “Ông chongười tìm tôi lại đây, chắc là bạc đã chuẩn bị tốt rồi, lời vô nghĩachúng ta cũng không cần nói, lấy bạc, tôi chạy lấy người” Nói xong, bàntay đã đưa tới trước mặt Tống Thiển.
Tống Thiển rất là xấu hổ, quay đầu nhìn nhìn Tiết Phá Dạ thần sắc bình tĩnh.
Tiết Phá Dạ ho khan một tiếng, bước tới hai bước, mỉm cười nói: “Ông chủ Hồđừng nóng lòng, bạc tự nhiên sẽ không thiếu, chờ toàn bộ chủ nợ đều đếnđây, tại hạ tự nhiên sẽ cho mọi người một câu trả lời!”
Hồ ôngchủ liếc mắt nhìn hắn, thấy là một người trẻ tuổi khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son/64329/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.