Thích Tôn Hách tay cầm khăn đưa lên, nhìn một lúc.
- Cô nương nói là chiếc khăn này? - Chàng ngước mắt nhìn hồng y nữ tử trước mặt, như có gì khó nói.
- Đúng vậy. - Ỷ Cẩn Sam nhẹ nhàng đáp.
Thấy Thích Tôn Hách không đáp, nàng đưa tay định với lấy chiếc khăn thì chàng đột nhiên đưa chiếc khăn ra sau lưng, khoé miệng chàng cong lên, nở nụ cười khó nhận thấy.
- Cô nương đây không biết cao danh quý tánh là chi? - Hách tiến lên một bước, hai ngươi tựa bốn mắt nhìn nhau qua tấm màn che của. - Là cô nương của thương gia họ Ỷ mới đến hay là chim vàng anh khoác lên mình chiếc áo của ráng chiều¹?
Cẩn Sam nghe thấy trong lòng có chút kinh ngạc nhưng không lấy làm bất ngờ, nàng nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Công tử đây nói đùa rồi, ta đương nhiên là cô nương của thương gia họ Ỷ rồi. - Nàng đưa tay ra, bàn tay ngửa lên. - Xin công tử trả lại chiếc khăn ấy cho muội muội ta đang ngồi trong xe ngựa, nữ tử Đại Xuyên không quen lộ mặt, mong công tử lượng thứ.
Thích Tôn Hách nghe thấy là của người ngồi trong xe, gương mặt dường như hơi thất vọng. Tay cầm chiếc khăn miễn cưỡng đưa lên, dừng lại khi đưa tay đến gần tay của nàng.
- Vậy ta xin trả lại chiếc khăn này cho muội muội của cô nương.
Nói xong chàng nhẹ nhàng để chiếc khăn lên lòng bàn tay của Cẩn Sam, nàng cũng từ tốn nhận lấy, cúi người cảm tạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-van-ly/3574406/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.