Hồ Điệp trong lòng cũng vài phần hiểu được. Nhưng cũng không mấy căng thẳng, cô từ tốn lật bản đồ ra xem.
Nhìn đường đi trên bản đồ, cô định hỏi gì đó nhưng bị Ly Nương đưa tay chặn lại, ra hiệu đừng lên tiếng.
- Dừng xe. - Ly Hà Y bất ngờ lên tiếng.
Triệu Cảnh Lâm bên ngoài nghe thấy thì vội đưa cánh tay lên, nắm lại, như ám hiệu dừng xe.
- Dừng! - Hắn nói lớn để cả đoàn người nghe được.
Rồi mọi người đều dừng lại. Triệu Cảnh Lâm quay sang hỏi.
- Không biết vì sao lại…
Hắn chưa kịp nói hết thì bị Ly Hà Y ngắt lời.
- Ta có chút không khoẻ, chúng ta tạm nghỉ ngơi một chút.
- Vâng.
Triệu Cảnh Lâm đu thông báo cho mọi người tạm thời nghỉ chân ở đây một chút, mọi người cũng thu xếp xe ngựa và xe chở đồ nép vào hai bên đường rồi nghỉ ngơi. Ly Hà Y tay cầm cây tre kia và Hồ Điệp tay cầm đao xuống xe đi lại chỗ một gốc cây, thời tiết có phần lạnh lẽo. Một người như nha hoàn từ xa đi lại, là Trịnh Vưu Hà, cô đem lại chỗ gốc cây ấy một tấm vải đủ dày như chăn bên trên có lớp lông mềm và ấm, rồi trải lên đất.
- Hai vị cô nương mời ngồi, tấm vải này có lớp lông ấm áp, hai vị không cần sợ lạnh.
Ly Hà Y nhẹ gật đầu, rồi bảo cô ấy đi nghỉ ngơi đi. Hồ Điệp thì không khách khí mấy mà ngồi xuống, cô nhìn Ly Nương trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-van-ly/3574403/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.