An Thân vương kia nghe thấy bèn chạy lại níu tay Thích Tôn Hách.
- Ấy, Tôn Hách, huynh là vậy là không được đấy nhé, ta đến đây là để chúc mừng huynh chiến trận đại thắng, lập được chiến công hiển hách đấy.
Tây Vu tướng quân dường như đang cố kiềm bén. Hất nhẹ tay của vị vương gia kia, chàng chỉnh lại y phục.
- Được, vậy mời vương gia vào phủ của thần. - Tôn Hách đưa tay hướng vào phủ như trịnh trọng mời.
An Thân vương chỉ cười xòa rồi cũng đi vào phủ.
Hắn dường như quen thuộc nơi này như nhà của mình, chẳng cần ai dẫn đường vẫn đi thẳng vào phòng của Thích Tôn Hách.
Và vị tướng quân kia hình như cũng chẳng lấy làm lạ. Cũng cùng hắn đi vào phòng.
Két.
Tiếng cửa đóng.
Căn phòng hơi tối, Tôn Hách tự mình đi châm lửa cho nến, còn tên vương gia kia có vẻ không mảy may quan tâm mà ngồi xuống chiếc ghế, tay còn thành thạo lật cái tách trên bàn lên rồi cầm lấy bình trà lắc lắc thử xem có tà hay không.
Có lẽ trong bình có nước, hắn mở nắp ngửi ngửi thử, rồi lẳng lặng đóng lại.
- Này, Hách à, trà này...!
Đột nhiên, An Thân vương dường như phát giác điều gì. Không vội nói hết câu.
Tôn Hách đang thắp đến chiếc nến cuối cùng. Nghe thấy vậy lòng cũng không quá bận tâm, tay châm lửa nốt cái cuối. Rồi chàng quay qua, cùng ngồi xuống đối thoại.
- Sao đây? Có trà mà lại không uống.
Vừa nói tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-van-ly/3574386/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.