Đổng Lương kia nghe vậy sắc mặt cũng tái đi mấy phần.
- Ấy, đ..đừng có mà hung dữ như vậy chứ. - Hắn đứng dậy, gấp rồi. - Ngươi nói xem, ngươi rõ là một nữ tử xinh đẹp như hoa vừa tuổi đôi mươi, vốn dĩ là thanh khiết, đơn thuần. Nhưng ngươi coi ngươi đi, suốt ngày đều là giết người, Ly Nương ngươi không buồn nôn à?
- Ha. - Ly Hà Y cười nhạt, cô vứt luôn cái quạt ấy vào xó cho đỡ vướng, bản thân cũng đứng lên đối chất. - Ngươi nói xem..!
- Ấy, dừng. - Hắn giơ tay lên ngang tầm mặt của Ly Nương. - Ngươi mà đổ lỗi cho Trầm Lan là không được đấy nhé.
Ly Hà Y lúc này hình như sắp " điên " tới nơi rồi, cô ta nhắm chặt mắt lấy lại tinh thần, giây sau lại mở mắt ra, môi nở nụ cười hiền lành.
- Vậy không biết Trung vệ bậc nhất Đổng Lương của Trầm Lan đến tổ chức Y Sát nhỏ bé này rốt cuộc là có nhiệm vụ gì vậy ạ? - Giọng nói nhỏ nhẹ đến đáng sợ, miệng vẫn cười tươi nhưng nghe rõ tiếng răng ken két vào nhau, rợn cả người.
- Ha..ha, t..thì là ta đem một " món quà" tặng cho ngươi thô mà.. - Khẩu khí ban nãy không còn, bây giờ hắn run như dao đang kề cổ vậy.
- Quà? Tên chết bầm như ngươi cũng có vụ quà cáp à? Có gì nói thẳng, bổn cô nương không thích dài dòng. - Ly Hà Y ngồi xuống, tâm trạng ổn định hơn.
- Ừ..thì cũng chỉ là một món quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-van-ly/3574380/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.