Hôm nay, Triệu Viện đã trở thành thiên tử, nhưng bên cạnh y, vậy mà không có Hoàng hậu.
Sau khi kết thúc nghi lễ, đã là hoàng hôn, phần đông quan viên đều tản đi, ai về nhà nấy, còn có một vài người bị Triệu Viện giữ lại.
Trần Tuấn Khanh cùng Sử Hạo với tư cách xuất thân từ Giáo tập quan* của Vương phủ, lúc này lại đang giữ chức vị quan trọng trong triều nên dĩ nhiên là đối tượng ở lại, Ngu Doãn Văn từ sau khi khảo thi cao trung lên làm quan cũng không tệ, hiện tại đã là Ngự Sử Trung Thừa, cũng bị giữ lại, còn có một quan viên trẻ tuổi không quen mặt gọi là Long Đại Uyên cũng ở lại, ngoài ra còn có Tể tướng Trần Khang Bách. Tiêu Sơn nhìn nhìn mấy người chung quanh, phát hiện mình là võ tướng duy nhất còn ở lại đây.
(*教习官 Đại loại là thầy dạy học j đó.)
Những người này đều là quan viên chủ chốt ủng hộ Triệu Viện lên ngôi, phần lớn chủ trương dụng binh với người Kim, ngoại trừ Sử Hạo, đều chưa vượt qua bốn mươi tuổi, với cục diện này, hiển nhiên là chuyện Hoàng đế muốn thương lượng với mọi người, có lẽ là một chuyện quan trọng, nhưng Dương Tồn Trung tay cầm binh quyền trong thành lại không ở đây, ngược lại là mình, loại an bài này có chút không ổn đi?
Tiêu Sơn đang âm thầm suy tính một hồi, Triệu Viện cũng đã thay thường phục đi ra.
Y mặc trên người bộ long bào màu nâu, dưới chân là giày da (*皮靴) màu đen, phía trước hơi nhếch lên, vừa vặn ôm lấy vạt dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/595022/quyen-4-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.