Lại khiến cho Tiêu Sơn không nghĩ tới là, hắn trong chiến trận đẫm máu ở Tín Dương, thân người mang tám vết thương, nhận được không phải khen ngợi của triều đình, mà là lời trách cứ.
Tiêu Sơn biết rõ biểu hiện này của Triệu Cấu rất bình thường, nhưng vẫn nhịn không được có chút thất vọng. Trương Hiếu Tường lắc đầu thở dài: “Chúng ta khổ cực như vậy, bảo vệ lãnh thổ vì thiên tử, triều đình không khỏi có chỗ bất công rồi.”
Tiêu Sơn nghe xong lời này, hơi rùng mình, tới đây lâu như vậy, bị hoàn cảnh chung quanh tiêm nhiễm, hắn thiếu chút nữa để quên rốt cuộc mình vì cái gì mà chiến đấu.
Vì lý tưởng, vì tín nhiệm, vì chấn hưng Tống Triều, vì Trung Hoa an mạnh, vì thực hiện ước định giữa hắn và Triệu Viện, vì con dân Đại Tống bị rơi vào tay giặc… Trong rất nhiều lý do này, lại không có một cái nào vì Triệu Cấu. Như vậy, hiện tại Triệu Cấu làm như thế nào, thấy thế nào, thì có quan hệ gì?
Tiêu Sơn vỗ vỗ vai Trương Hiếu Tường, nghiêm mặt nói: “Không phải vì Hoàng đế mà bảo vệ biên giới, mà là vì quốc gia. Một mình ông ta, cũng không thể thay mặt cho cả một quốc gia được.” Đời sau thường nói, chính phủ và đất nước không phải là một, yêu đảng ái quốc lại không giống nhau, mặc dù Tiêu Sơn là chịu sự giáo dục của quốc dân đảng*, nhưng hắn lại không xa lạ gì với thuyết pháp loại này. Trương Hiếu Tường của ngàn năm trước lại không thể tiếp nhận loại lời nói thiên tử không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/595008/quyen-3-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.