Tiêu Sơn trở lại nơi đóng quân thì đã nửa đêm, quả nhiên Triệu Viện đã rời đi, Tiêu Sơn ngủ trong chốc lát, hừng đông liền xuất phát, sau khi giao phó tất cả mọi chuyện thường ngày cho phó tướng, mình chỉ nói phải về Gia Hưng bàn chuyện hôn sự, sau đó rời khỏi quân doanh rồi lại đi về phía Nam, thẳng đến Lâm An.
Tiêu Sơn rời đi ba năm mới trở lại, vẻ ngoài của thành Lâm An vẫn như trước đây, gốc liễu bên Tây Hồ đã từng chôn cất xương cốt hai người, đã đâm chồi, từng chùm vàng nhạt như sợi tơ khẽ rũ xuống, đong đưa theo từng cơn gió.
Hắn của ba năm này, đã có sự thay đổi vô cùng lớn, trưởng thành cao lớn hơn còn chưa nói, da dẻ cũng đen hơn, ngũ quan khuôn mặt đã nảy nở, đã nhìn không ra nửa điểm bóng dáng của năm đó. Hắn đi nửa đường cũng chỉ cần thay ngựa cùng quần áo, không cần phải cố gắng che dấu hình dạng của mình nữa.
Sau khi Tiêu Sơn đến Lâm An phủ, ngược lại không vội vã đi đưa tin cho Triệu Viện, mà tới quý phủ của Hàn Thế Trung.
Đối với vị Tướng quân tiếng tăm lừng lẫy đã từng giúp mình, Tiêu Sơn vô cùng tôn kính, thời điểm hắn đi đến Hàn phủ, ban đầu còn bị chặn ở ngoài cổng, thẳng đến khi Lương Hồng Ngọc đích thân ra kiểm chứng, sau đó mới được cho vào.
Hàn Thế Trung so với lúc Tiêu Sơn rời đi thì già hơn một chút, mấy năm này ông không còn quan tâm đến thế sự, chỉ cưỡi lừa dạo hồ mà thôi. Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594989/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.