Tiêu Sơn chỉ cảm thấy đại hôn của Triệu Viện vô cùng buồn tẻ vô vị, hắn thừa dịp khách khứa trong phủ tới lui hỗn loạn, nhiều người nhiều miệng, liền lén ra khỏi Vương phủ, mò mẫm về phía nhà mình.
Chuyến này vốn cũng không cần đi, hắn tin tưởng giờ phút này cha mẹ nuôi hẳn đã rời khỏi, hắn đã sớm an bài đường lui, thời gian một ngày một đêm, rời khỏi thành Lâm An không phải là chuyện gì quá khó khăn. Chẳng qua là trong lòng hắn cảm thấy trống rỗng, muốn đi đến một nơi quen thuộc.
Nhưng khi Tiêu Sơn đi đến tiệm dầu nhà mình, không khỏi kinh hãi. Trong tiệm vẫn là đèn đuốc sáng trưng, người tới lui không ít, Tần Trọng và Vương Mỹ Nương vậy mà không rời đi!
Tiêu Sơn thầm nghĩ chẳng lẽ cha mẹ không nhận được tin báo của mình? Lại nghĩ không thể nào, không phải nói bọn họ đã đáp lại ám hiệu rồi sao?
Tiêu Sơn thấp thỏm trong lòng lòng, chân của hắn tại thời điểm giao chiến với thích khách mà bị thương, đi đường cảm thấy có chút đau, nhưng vẫn cố chịu đựng, di chuyển tới hậu viện, đợi bên ngoài một lúc, thời điểm hai bên trái phải không có chỗ nào bất thường, mới theo lối cũ leo tường đi vào, lén quan sát một lúc, không thấy trong phủ có chỗ nào khác lạ, lại trèo qua tường đi ra, quay lại cửa chính, đi vào.
Người trong tiệm dầu đều biết hôm nay Phổ An Quận Vương thành thân, không có lý gì mà cậu chủ lại trở về tại thời điểm này, sau khi nhìn thấy Tiêu Sơn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594967/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.