Tiêu Sơn cười lạnh: "Đương nhiên là đã chết! Là chết..." Hắn một bên nói, một bên nhìn về phía Ngô Hạo, vừa nhìn, không khỏi kinh hãi, nửa câu sau nghẹn trong cổ họng, cuối cùng không nói ra được nửa chữ.
Vừa nãy đứng xa, lại là đêm tối, Tiêu Sơn nhìn không được rõ lắm, lúc này ở khoảng cách gần, mới nhìn thấy, Ngô Hạo té trên mặt đất, trên lưng chằng chịt những mũi tên, những mũi tên kia đều đã bẽ gãy, phía trên vẫn còn vết máu, khoảng hơn mười mũi, mà ba mũi tên mình bắn kia, vẫn chưa bẻ gãy, phần đuôi rung rung, càng khiến cho người khác chú ý.
Triệu Viện ôm Ngô Hạo, lật thi thể lên, để mặt y hướng lên trên. Chỉ thấy miệng Ngô Hạo phun ra máu tươi, mà phía trước cũng trúng không ít mũi tên, những mũi tên kia đâm thật sâu vào cơ thể, chỉ lộ ra nửa phần bẻ gãy ở bên ngoài.
Ngô Hạo hẳn là dùng người đỡ tên, trúng một tên bẻ một tên lại lao vào giao chiến, kiệt lực đến tận đây, còn bảo hộ Triệu Viện rời khỏi.
Thứ mà Tiêu Sơn nhìn thấy lúc trước, "dao găm" mà Ngô Hạo đang chuẩn bị đâm về trái tim Triệu Viện, đang lẳng lặng nằm trong tuyết, dao găm đâu ra, rõ ràng là một khiên hộ tâm (*护心镜),Ngô Hạo nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, biết mình không còn khả năng giao chiến với kẻ địch, vì vậy gỡ xuống khiên hộ tâm của mình, đeo cho Triệu Viện.
Lúc này Ngô Hạo hơi hé mắt, ánh mắt tan rã, trên mặt cũng đầy vết máu, dưới ánh trăng, gương mặt vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594964/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.