Khuôn mặt Tần Cối lộ ra nụ cười bí hiểm: "Chỉ một Ngô Hạo thì tính là gì? Năm đó phó tướng của Nhạc Phi Vương quý nhân, từ nhỏ đã lớn lên cùng Nhạc Phi, mấy năm giao tình, cuối cùng còn không phải là làm việc cho ta sao, muốn y nói cái gì y liền nói cái đó!"
Tần Hi nói: "Vẫn là cha tính toán như thần, không lộ chút sơ hở! Hôm khác con cũng sẽ đi gặp Ngô Hạo kia, xem bộ dạng y phản bội chủ nhân!"
Tần Cối lại càng hoảng sợ, sợ Tần Hi lại chọc thủng cái gì, nhưng cũng không muốn nghiêm khắc trách cứ, để tránh kích thích Tần Hi làm hư mất đại sự của mình. Nên chỉ dùng vẻ mặt nghiêm khắc, giọng điệu bình tĩnh nói: "Chuyện này, ngươi không nên nhúng tay! Ta bảo ngươi biên sử, cấm dân gian dã sử*, ngươi làm thế nào rồi?"
(*Dã sử: Việc ghi chép xảy ra trong nước do tư nhân chép, không phải là Chính sử- Do triều đình soạn hoặc nhìn nhận).
Tần Hi nói: "Đã cấm dân gian tự mình biên soạn sách sử, bắt một tên liền tống giam một tên, cơ bản đã tuyệt tích rồi!"3
Tần Cối nhẹ gật đầu, thật sâu cảm thấy Tần Hi không thích hợp để ủy thác trách nhiệm, để cho nó đi làm mấy chuyện không quá quan trọng thì tốt hơn.
Tần Cối nghĩ đến đây, liền khích lệ Tần Hi không có chuyện nào quan trọng hơn chuyện biên sử, còn tán dương y: "Chuyện này ngược lại làm không tệ, lại còn làm tốt như vậy. Ngươi rất có thiên phú trong việc biên sử, nếu như cố gắng, nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-tong-de/594962/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.