Thiếu tướng Mạc Nại, quan chỉ huy sư đoàn kỵ binh thứ 18 lục quân nước Mã Toa rất mau đưa ra quyết định bao vây xe lửa, bất kể là trong xe lửa rốt cuộc ẩn nhấp bao nhiêu người của quân Lam Vũ, hắn cũng quyết định phải đem bọn họ tiêu diệt toàn bộ. Chỉ một đoàn xe lửa như vậy, dù thể nào cũng không thể nhiều quân Lam Vũ hơn ở Bảo Ứng phủ chứ, nước Mã Toa ở Bảo Ứng phủ không thể làm gì quân Lam Vũ, ở nơi này nhất định rửa sạch mối thù trước đây. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa điên cuồng hò hét, hoặc vung lên Mã Đao hoặc giơ cung tiễn, ào ào xông về toa xe lửa chở quân Lam Vũ, rút kinh nghiệm bại học của đợt tấn công vừa rồi, đội ngũ của kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa bắt đầu kéo giãn cự ly phân tán thêm ra, khoảng cách giữa mỗi người rất xa, nhìn qua rất lẻ tẻ, nhân số cũng không nhiều, nhưng bộ đối nối tiếp liên miên, người trước ngã xuống kẻ sau tiếp tục bổ xung vào. Thiếu tướng Mạc Nại kỳ vọng thông qua loại đội hình tấn công này để tiêu hao đạn dược của quân Lam Vũ, đồng thời giảm thiểu thương vong của bản thân. Quả nhiên, hỏa lực của quân Lam Vũ gặp phải sự phiền toái rất lớn, bọn họ không thể không phân tàn thành nhiều tiểu đội xạ kích, bắn vào quân đội nước Mã Toa từ nhiều phương hướng xông tới, uy lực của bọn họ suy yếu rõ rệt, uy lực của đạn tựa hồ cũng giảm bớt, hơn nữa độ chuẩn xác của xạ kích cũng không ngừng bị hạ xuống, thiếu tướng Mạc Nại rất cao hứng nhìn thấy, ở bên trong một đợt xung kích đó, quân đội nước Mã Toa căn bản là không bị tổn thất bao nhiều người. Hâm, đánh lâu chết nhiều thôi. Thiếu tướng Mạc Nại cho rằng, nhóm quân Lam Vũ này quả nhiên là bộ đội hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ không kịp rút lui, bọn chúng căn bản không cách nào đối phó được đòn xung kích mãnh liệt của kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa số lượng đông đảo. Thiếu tướng Mạc Nại rất trông ngóng nhìn thấy kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa đem xe lửa phá hủy hoàn toàn, cùng với dáng vẻ tù binh của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ từ trong đống đổ nát đi ra. Tới lúc đó, hắn sẽ trở thành tướng quân đầu tiên trong lịch sử nước Mã Toa bắt sống được quân Lam Vũ, sẽ được người dân trong nước tôn kính vô hạn, tiền đồ sáng lấp lánh. Căn cứ vào tình huống trước mắt mà xét, thì nguyện vọng này rất mau chóng trở thành hiện thực. Bởi vì phạm vi công kích chính diện quá hẹp, kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa số lượng nhiều như thế hoàn toàn không thể nào triển khai được, vì thế có một số tên kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa phải vòng qua đường sắt, từ phía đông của xe lửa phát đông công kích quân Lam Vũ. Tiếng súng của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ vẫn rất lác đác lẻ tẻ, nghe có chút rối loạn, mặc dù bắt đầu không ngừng có kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa bị ngã gục, nhưng nếu so đem với hỏa lực mãnh liệt ở Bảo Ứng phủ, thì nhóm hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ này kém hơn rất nhiều. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Khục! Các huynh đệ, kiềm chế chút đi nào, đừng có căng thẳng như thế, nên ngồi thì cứ ngồi, nên ngủ thì cứ ngủ đi. Chúng ta phải liệu cơm mà gắp mắm, đừng có đem thực lực của chúng ta loáng một cái bộc lộ ra hết! Nếu không cẩn thận một chút thôi là dọa cho kẻ địch sợ chạy mất cả dép đấy, lúc đó Phong lĩnh đánh mông ta mất! Này, lão Trần, thu cái súng máy của ngươi lại đi, ngươi làm gì vậy chứ … Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Ở trong khoang xe lửa có chút tù mù, có một giọng nói kéo dài chầm chậm vang lên, từ đầu này của xe lửa chuyền tít tới đầu kia, rồi lại từ đầu kia truyền tới đầu này, giọng nói mang theo mỵ lực độc đáo, có chút giống với tiếng súng, tràn đầy vẻ trầm bổng ngân nga, nghe thấy cái âm thanh này, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều phát ra tiếng cười đầy ẩn ý. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Cái âm thanh độc đáo có một không hai ở trong trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ này, giọng nói rõ ràng, trầm bổng du dương, rất có cảm tình, trán ngập sức cảm nhiễm. Con người này, đương nhiên là lão đại của bọn họ, chủ nhân hiện nay của toa xe lửa này, tiểu đoàn trưởng Đồng Vĩ của tiểu đoàn ba trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, Tiểu Lý Quảng Đồng Vĩ trong lời đồn biết sử dụng hai khẩu súng. Ở trong các tiểu đoàn trưởng của ba tiểu đoàn bộ binh trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, Đổng Vĩ là người thuộc về loại trí thức và tham mưu, thân hình của hắn gầy gò nhỏ bé, ở trước mặt với số đông Lỗ Ni cuồng chiến sĩ, hắn phải thấp hơn tới nửa cái đầu, nếu không phải là có quân hàm ở trên vơi, thì nhìn lướt qua một cái, người ta còn tưởng rằng là lính thông tin hay là gì đó. Dựa theo cách nói của chính bản thân Đổng Vĩ là, tiên thiên không đủ, cho nên không không có cách nào không thể nào oai phong lẩm liệt được giống như TRương Vĩ Trương, mình hổ rung lên là làm điên đảo chúng sinh, càng không giống như Hứa Lộ biết nhiều hiểu rộng, làm người ta yêu thích, ai ai cũng thích dạy hắn, khiến cho hắn ba trăm sáu mươi ngón, mỗi ngón đều hiểu được một chút như thế. Đồng Vĩ thuần tùy là loại quan quân dùng đầu óc để đánh trận, tư duy tỉnh táo, tâm tư kin kẽ, đầu óc như một cái máy tính, có thể manh chóng tính toán và đánh giá tin tức tác chiến của hai bên, cân nhắc lợi hại. Bời vì hắn sở trưởng ở phương diện này cho nên Dương Túc Phong từng hỏi qua ý kiến của hắn, hỏi hắn có muốn tới quân bộ để làm tham mưu hay không, nhưng Đổng Vĩ uyển chuyển cự tuyệt, hắn thích cái mùi vị khói súng tàn khốc của chiến trường hơn. - Lão Trần, rút súng máy của ngươi trở lại đi, cái vị trí đó lát nữa vẫn cứ là của ngươi cơ mà, cái súng máy này của ngươi không phải là súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc bình thường, quân đội nước Mã Toa cũng không phải toàn bộ là kẻ ngu ngốc, đương nhiên, Mạc Nại đích xác có chút ngu ngốc thật, nhưng nếu bọn chúng nhìn thấy cái thứ này của ngươi xuất hiện , nhất định sẽ đề cao cảnh giác … Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Đổng Vĩ chắp tay ra sau lưng, đi qua giữa khoang xe u ám, nói tựa hồ lẩm bẩm với mình, đưa tay ra kéo khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết trở lại. Khi chiến đấu bắt đầu, ghế ngồi ở trong khoang xe đã bị quân Lam Vũ bỏ đi toàn bộ rồi, cho nên trông vô cùng thoáng đáng, ở trong góc khoang xe, chất đống nào rương đạn rương pháo, bên trên thậm chí còn có dấu niêm phong khi xưởng quân giới sản xuất ra. Những số đạn dược này đều là xưởng quân giới ở vùng duyên hải địa khu La Ni Tây Á sản xuất ra, sau đó trực tiếp được vận chuyển lên thuyền, trải qua đường xá xa xôi đưa tới cảng Kim Lăng, sau đó ở cảng Kim Lăng lại trực tiếp đưa lên xe lửa, tới ngay cả kho hàng của quân Lam Vũ cũng chưa hề tiến vào đã trực tiếp đưa lên chiến trường. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Nếu chúng ta mà đem hết đồ chơi ra, thì quá nửa là Mạc Nại bị bọn chúng dọa cho gần chết, xoay người bọ chạy luôn, kế hoạch của chúng ta thế là cũng đi đứt … Đồng Vĩ vừa thong dong đi lại, vừa đưa tay kéo một Lỗ Ni cuồng chiến sĩ nôn nóng thò đầu qua ô cửa sổ, để hắn ngoan ngoãn ngồi trên sàn ở khoang xa. Người Lỗ Ni cuồng chiến sĩ này phụ trách điều khiển súng máy Bạo Phong Tuyết, con mắt lới như cái chuông đồng cứ nhìn chăm chăm vào vùng đồng hoang ở bên ngoài cửa xe, ở nơi đó, kỵ binh giáp trụ nước Mã toa đang không ngừng mua may mã đao áp sát xe lửa, loại dáng vẻ diễu võ giương oai đó làm cho mỗi một người trông thấy đều cảm giác vô cùng tức giận, ở cửa sổ bên cạnh các chiến sĩ quân Lam Vũ lác đác nổ súng xạ kích, không ngừng có kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa ngã xuống dưới súng của bọn họ, khiến cho những chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ khác tạm thời không được nổ sức tay ngứa ngáy mắt thèm thuồng, ai ai cùng nôn nóng sốt ruột, một bầu nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức cầm vũ khí lên khai hỏa. Thế nhưng Đồng Vĩ cứng rắn hạn chế sự kích động nôn nóng của bọn họ, cũng tàn nhẫn tạt nước lạnh vào bầu nhiệt huyết sục sôi của bọn họ. Đồng Vĩ biết rất rõ rằng, nếu như cho phép toàn bộ bọn họ nổ súng, đương nghiên có thể một trận mưa đạn rầm rầm là sẽ đem toàn bộ kỵ binh giáp trụ của ngước Mã Toa tham gia tiến công giết chế sách, nhưng cũng làm cho những tên kỵ binh giáp trụ khác biết khôn quau đầu bỏ chạy, hắn chẳng thể làm cái chuyện ngu xuẩn như thế được. Đám kỵ binh giáp trụ của ngước Mã Toa đương nhiên là không thể biết rằng, những chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở trong khoang xe kỳ thực được vũ trang tới tận chân răng, hơn nữa năng lực tác chiến cũng vượt qua sự dự đoán của bọn chúng, ở trong đoàn xe lưa cũ kỹ này, có một đại đội hoàn chỉnh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, còn có mười khẩu súng máy Bạo Phong Vũ, thậm chí là bốn khẩu súng máy cao tốc hoàn toàn mới. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Súng máy Bạo Phong Tuyết chính là ban quân giới của quân Lam Vũ căn cứ vào nguyên lý cơ bản của súng mày MG42 của nước Đức nghiên cứu và chế tạo ra, chủ yếu là để thay thế vấn đề không đủ uy lực của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc. Súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc mà hiện giờ quân Lam Vũ sử dụng băng đạn hình tròn, mỗi một băng đạn chỉ có ba mươi viên đạn, ở trong tác chiến kéo dai càng cần phải thay băng đạn liên tục, dễ dàng làm cho hỏa lực bị gián đoạn, đối với các quan binh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cần phải gánh vác trọng trách phòng ngự lâu dài ở Kim Xuyên đạo mà nói, đây không phải là chuyện tốt. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa chẳng những số lượng đông đảo, hơn nữa tốc độ lại còn rất nhanh, hỏa lực gián đoan của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc rất dễ làm cho kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa cơ cơ hội áp sát. Trong cuộc chiến va chạm ở Bảo Ứng phủ, khuyết điểm này của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc đã biểu hiện ra, cần phải ít nhất có ba khẩu súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc phối hợp với nhau, mới có thể hình thành nên hỏa lực liên tục, hơn nữa, đạn của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc dùng cách chứa bằng băng đạn, ở trong cùng một không gian số được dược có thể chứa nạp so với loại giây đạn thì ít hơn rất nhiều, không thuận tiện mang theo. Vì thế sau cuộc chiến va chạm ở Bảo Ứng phủ, hải quân lục chiến đội đệ trình yêu cầu lên ban quân giới, hi vọng có súng máy mới để thay thế súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc.Lưu Hàng cau mày, nhìn ra bên ngoài cỗ xe. Vào lúc này, đợt tấn công thứ hai của quân đội nước Mã Toa cơ bản đều đã bị đánh lui, xung quanh xe lửa lưu lại hàng đống xác chết của kỵ binh giáp trụ, so sánh với đợt tấn công đầu tiên, lần tiến công này của kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa hiển nhiên là càng tiếp cận được xe lửa hơn rồi, có một số thi thể của kỵ binh giáp trụ đã tới xuống được xuống dưới toa xe, bọn chúng gần như đều là tới được khoảng cách chừng mười mét mới bị bắn hạ, thi thể và chiến mã thuận theo quá tính xô vào toa xe, mũi tên cắm ở bên ngoài khoang xe cũng càng nhiều. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Đồng Vĩ thò tay ra bên ngoài cửa xổ, gỡ một tấm gỗ xuống, đúng là rất khá, bên trên cắm chi chút mười ba mũi Nhạn Linh tiễn, có thể tưởng tượng được cường độ cung tiễn của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa, đúng là hoàn toàn không phải là thổi phồng, kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa sở dĩ có thể tung hoành đại lụ Y Lan, vẫn có một chút chân tài thực lực, nếu mà chẳng phải vỏ bọc thép của toa xe này đủ vững chắc, thì hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã nếm đủ rồi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Có một số tên kỵ binh nước Mã Toa ở trong giây phút va chạm vào toa xe, mới đột nhiên hiểu ra, thì ra là vỏ xe của đoàn xe lửa này đã được bao bọc đặc biệt, mũi tên của nước Mã Xoa căn bản là không thể bắn xuyên qua được vỏ bọc thép của xe lửa, những mũi Nhạn Linh tiễn ghim ở bên trên vỏ xe, kỳ thực là bắn vào bên trên ván gỗ mà quân Lam Vũ cố định ở bên trên vỏ xe, quân Lam Vũ đem những tấm gồ này làm thành màu sắc giống như của vỏ xe, để kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa ở khoảng cách xa căn bản là nhìn không rõ, còn cho rằng cun tiễn của mình có thể băn xuyên qua vỏ xe, kỳ thực quân đội nước Mã Toa hi sinh vô số nhân viên, mà không hề làm tổn thương được tới một sợi lông của quân Lam Vũ. Chỉ tiếc là những tên kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa va chạm dữ dội với toa xe này mặc dù đã hiểu ra tất cả nhưng không tài nào nói cho chiến hữu của mình được, trong ý thức cuối cùng bọn chùng chỉ có thể cảm thán, quân Lam Vũ thật giảo hoạt, Dương Túc Phong thật giảo hoạt. Thiếu tướng Mạc Nại chẳng hề phát hiện ra quỷ kế của quân Lam Vũ, nhưng qua kính thiên lý hắn có thể nhìn thấy rõ ràng những mũi Nhạ Linh tiễn cắm chặt ở bên trên vỏ xe, những mũi tên dày đặc đó làm cho thiếu tướng Mạc Nại tin rằng, quân đội nước Mã Toa cũng tạo thành tổn thất cực lớn cho quân Lam Vũ, những toa xe lửa cũ kỳ này vỏ xe quả nhiên là mỏng manh, tới ngay cả cung tiễn của quân đội nước Mã Toa cũng không thể kháng cự được. quân Lam Vũ ẩn trốn ở bên trong nhất định sẽ toàn quân bị diệt trong đợt tấn công tiếp theo của quân đội nước Mã Toa. - Đã nhìn thấy chưa? Chỉ cần các ngươi hạ quyết tâm, thì các ngươi có thể cũng sáng tạo ra kỳ tích . Cảm giác được thắng lợi ở trong tâm mắt, thiếu tướng Mạc Nại cố làm ra vẻ trấn tĩnh nói với tham mưu trưởng của mình. Tham mưu trưởng không nói gì cả, hắn cũng cảm thấy như vận khí mà tốt, quân đội nước Mã Toa đúng là có thể nghiền nát quân Lam Vũ trên chuyến xe lửa này, sáng tạo ra một kỳ tích nho nhỏ. Đợt tấn công thứ ba của quân đội nước Mã Toa đã bắt đầu. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Binh lực lần này quân đội nước Mã Toa đưa vào tới một liên đội, gần ba nghìn tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa lại một lần nữa hô hào, thúc giục chiến mã áp sát đoàn xe lửa lẻ loi kia, nhìn thấy những mũi Nhạn Linh tiễn chi chít ghim trên xe lửa, những tên thiếp giáp giáp cung kỵ nước Mã Toa tham gia lần công kích này tràn ngập niềm tien liên đội trưởng vỗ ngực đảm bảo với thiếu tướng Mạc Nại, nhất định sẽ dùng trận mưa tên mãnh liệt nhất hoàn toàn đánh tan đoàn xe lửa kia, để tăng cường sức sát thương của cung tiễn, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa còn sử dụng một bộ phận hỏa tiễn, ý đồ đem toa xe lửa của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ thiêu thành tro tàn. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Đối diện với quân đội nước Mã Toa từ bốn phương tám hướng ùn ùn kéo đến, Đồng Vũ hạ lệnh một nửa chiến sĩ của đại đội bộ binh khai hỏa, hơn nữa cấm sử dụng súngmáy, đương nhiên súng máy cà nông tốc độ cao của hải quân cũng bị cấm chỉ luôn, làm cho Lưu Hàng sốt ruột, thực sự muốn dùng quân hàm trung tá hải quân của mình ra để trấn áp vị thiếu tả hải quân lục chiến đọi này, tranh thủ để súng mà cà nông của hải quân bắn phá thời gian năm phút. Lưu Hàng dám đảm bảo, một kỵ súng máy cà nông của hải quân càn quét những tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa ở ngoài khoảng cách ba trăm mét sẽ bị bắn hạ hoàn bộ. Lưu Hàng chỉ đành nói: - Lão Đồng này, ngươi không phải là cho rằng hải quân bọn ta sẽ đoạt mất công lao của lục quân các ngươi đấy chứ ? - Lão Lưu, cái tên *** nhà ngươi, không ngờ dám áp sát mặt ta không tới hai centimet mà nói lời như thế này à? Làm như hải quân lục chiến đội bọn ta đều là phường chó để hết vậy,làm như không cần làm gì hết, chỉ thích đi cướp công lao. Ta nói với ngươi biết nhé, các ngươi sẽ có cơ hội. Tới khi đó các ngươi mà không phát huy ra được, đừng có trách ta viết cáo trạng lên trên …. Đồng Vĩ mặt mang theo nụ cười, vẫn cứ thong thả từ tốn nói, cho dù là lúc đang nói những lời thô tục cũng tỏ ra vô cùng nhẹ nhàng. - Được! Nói là phải giữ lấy lời đấy! Lưu Hàng biết mình không thể nói nhiều với Đồng Vĩ, nếu không bản thân sẽ bị hắn dùng lời lẽ thuyết phục. Đồng Vĩ thong thả rời đi. Quả nhiên, hỏa lực của quân Lam Vũ tỏ ra có chút mỏng manh, không có súng máy yểm hộ, chỉ có súng trường Mễ Kỳ Nhĩ và súng tiểu liên, tựa hồ không có biện pháp nào để áp chế quân đội nước Mã Toa hành quân cấp tốc, thiết giáp cung kỵ của nước Ma Toa sau hai lần tấn công thất bại, đã tiếp thu thêm nhiều kinh nghiệm, ví như mỗi tên bọn chúng khi khống chế ngựa thì càng thêm lắt léo không còn cứ xông thẳng lên nữa, khiến cho độ chuẩn xác xạ kích của quân Lam Vũ sút giảm đi rất nhiều, dù sao thì không phải mỗi một chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đều là những tay súng thần cả. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Một số thiết giáp cung kỵ của quân đội nước Mã Toa thậm chí dùng thân ảnh phiêu hốt, xông tới dịa phương bên cạnh xe lửa không tới năm mét mới bị đạn bắn chết, mang theo sự tiếc nuối nhìn xe lửa của quân Lam Vũ gần ngay trong gang tấc, không có pháo đạn sát thuơng quy mô lớn, không có súng máy đen cuồng càn quét, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa chỉ cần không chết tốt ngựa, đúnglà có thể né tránh được đại bộ phận súng đạn đơn độc xạ kích. Đồng Vĩ cứ theo dọc khoang xe thong thả chậm rãi đi qua đi lại, dùng tay ra hiệu những chiến sĩ của hải quân lục chiến đội được thay phiên kia tranh thủ thời gian mà nghỉ nơi, nhưng bên ngoài tiếng súng mãnh liệt, chiến đấu còn đang trạng thái giằng co, bọn họ làm sao có thể yên tâm mà nghỉ ngơi cho được? Hơn nữa, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa cũng không cho bọn họ nghỉ ngơi, những mũi tên dày đặc chi chit mặc dù không xuyên qua được vỏ xe, nhưng cũng phát ra những tiếng động độp độp độp, thỉnh thoảng còn có một số tấm ván gỗ vì không chịu được trọng lượng của quá nhiều tấm ván gỗ, cho nên tự mình rơi xuống. Một số tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa thậm chí là còn sử dụng hỏa tiễn, khi đại bộ phận hỏa tiến bắn tới vỏ xe thì đều tự động tắt ngúm, thế nhưng cũng có một só hỏa tiến bắn lên bên trên tấm ván gỗ ngụy trang, làm ván gỗ bốc chạy, nhìn qua giống như cả to axe lửa đã bắt đầu từ từ bốc cháy vậy, cũng với hỏa tiễn rơi xuống mỗi lục một nhiều, thế lữa cũng càng ngày càng mãnh liệt, khung cảnh vô cùng tráng lệ. Những tên cung kỵ thủ nước Mã Toa hăng hái tiến lên nhìn thấy những tấm ván gỗ chuyên dùng để lửa gạt bọn chúng bùng bùng bốc cháy, còn cho rằng là lớp vỏ xe lửa cuối cùng cũng bị bọn chúng lật lên rồi, mà hỏa tiễn cũng có hiệu quả, bắt đầu thiêu đốt vỏ xe, tức thì dũng khí tăng mạnh, tựa hồ nhìn thấy hi vọng thắng lợi, bọn chúng kích động hô hào, nuối đuôi nhau bổ nhào tới, thỉnh thoảng bên cạnh có đồng bọn ở bên cạnh trong lúc chiến đấu trúng đạn ngã xuống, thỉnh thoảng lại có những viên đạn sượt qua bên tai mình, thậm chí thỉnh thoảng có viên đạn bắt chúng bả vai hoặc đùi mình, nhưng những tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa vẫn nỗ lực tiến lên, bọn chúng linh hoạt điều khiển chiến mã của mình, vòng vèo theo tuyến đường hình chữ “s” tiến lên. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thế nhưng không biết có phải là ông trời đang giở trò hay không, bọn chúng cứ luôn luôn chỉ thiếu một chút xíu nữa thôi là có thể xông tới được bên cạnh xe lửa, là gặp phải mưa đạn của quân Lam Vũ công kích, ở trong khoảng cách gần như vậy bọn chúng không tài nào cơ động một cách hiệu quả được, bọn chúng chỉ đành mang theo tiếng rên rỉ cáo biệt thế giới này, nhưng trong giây phút bọn chúng sắp chết đó, bọn chúng đều tien rằng, nếu như không phải là vì bất ngờ, bọn chúng có thể tiêu diệt được quân Lam Vũ ở bên trên xe lửa. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Chết tiệt thật! Mắt nhìn thấy tình hình bên cạnh xe lửa tụ tập đông đào thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa, nhưng thủy chung không có cách nào tiếp cận được xe lửa, thiếu tướng Mạc Nại chỉ đành thấp giọng nguyền rủa, sau đó thở dài bất đắc dĩ, cứ chỉ thiếu một chút nữa thôi là quân đội nước Mã Toa có thể lên được xe lửa rồi, quân đội nước Mã Toa có lẽ là bị thiếu một chút chút may mắn, từ tiếng súng và hỏa lực mà phán đoán, thì đám quân Lam Vũ này đã tới lúc sức cùng lực kiệt rồi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thiếu tướng Mạc Nại thậm chí là phát giác ra, hảo lực của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ước chừng có tới hai giây bị gián đoạn, khiến cho tốc độ tiến lên của thiết giáp cung kỵ được gia tăng cực lớn, rút ngắn rát nhiều khoảng cách với xe lửa, nhưng đang tiếc, khi thiết giáp cũng kỵ của nước Mã Toa chỉ còn thiếu một chút xíu nữa là có thể tới được xe lửa thì hỏa lực của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đột nhiên lại được khôi phục,vì thế những tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa tràn đầy hi vọng kia lại một lần nữa ngã xuống ở bên xe lửa như gió thu quét lá. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Có rất nhiều thi thể và chiến mã của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa xô thẳng lên bên trên xe lửa, phát ra những tiếng động lớn sầm sàm, chiến mã đang phi với tốc độ cao xô cho vỏ xe lữa lõm sâu vào, có một số nơi thậm chí còn xuất hiện vết nứt rất rõ ràng. Điều này khiến cho thiếu tướng Mạc Nại càng thêm tin tưởng, cho dù chỉ dựa vào mỗi chiến mã va chạm thôi cũng đủ để phá nát vỏ xe lửa rồi. Cho nên thiếu tướng Mạc Nại phất thật mạnh lá cờ trong tay, yêu cầu thiết giáp cung kỵ phát động công kích mãnh liệt hơn nữa. Thiếu tướng Mạc Nại nhìn thấy được hi vọng thắng lợi, mà hoàn toàn không biết rằng, đó là kết quả do quân Lam Vũ cố ý tạo ra.Dưới sự chỉ huy của Đồng Vĩ, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở trên xe lửa khống chế hỏa lực của bản thân một cách rất khéo léo, vừa có thể đề phòng quân đội nước Mã Toa đoạt được xe lửa, nhưng lại không làm cho quân đội nước Mã Toa chấn động quá lớn. Hay nói một cách khác là, quân Lam Vũ chẳng những bảo vệ được bản thân, còn gắng hết sức đem kẻ địch giữ chặt lấy ở nơi này, đây là một môn nghệ thuật rất chú trọng trình độ, chỉ có giữa được sự cân bằng thật tốt ở hai phía mới có thể đạt được mục đích. Bất kể là nghiêng về một phương hướng nào, đều xuất hiện hậu quả không được như ý muốn. Đám người Lưu Hàng thì mắt đều như muốn bốc lửa ra rồi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Người khác đều đánh tới vô cùng khoái sướng, còn bọ họ chỉ có thể xem náo nhiệt, tâm tình đương nhiên làm sao mà thoải mái cho được. Đồng Vĩ cũng muốn hạ lệnh cho tất cả hỏa lực đồng loạt khai hỏa , dùng hỏa lực mãnh liệt thái sơn áp đỉnh, chỉ một lượt tấn công sẽ đánh hạ toàn bộ quân đội nước Mã Toa tiến công như gió mạnh quét lá. Thế nhưng, như vậy sướng thí sướng thật đấy, chỉ có điều không thể đạt được mục đích tiêu hao kẻ địch. Nếu như không thể tiêu hoa được sinh lực của đám cung kỵ thủ nước Mã Toa này, bọn chúng sẽ vượt qua đường sắt, mang lại tổn thất cực lớn cho vùng trung tâm của Kim Xuyên đạo, đối với chiến cục lâu dài của quân quân Lam Vũ mà nói là rất bất lợi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Mệnh lệnh Dương Túc Phong đưa cho bọn Đồng Vĩ, là dùng biện pháp khoa học nhất, hữu hiệu nhất, dùng sách lược tỉnh táo nhất, kín kẽ nhất, để cho quân đội nước Mã Toa phải cháy máu nhiều nhất. Bản thân Đồng Vĩ cũng thấy rằng, dũng cảm lỗ mãng chỉ mang lại được sảng khoái nhất thời, chỉ có bình tĩnh lập kế với người nước Mã Toa, mới có thể để quân đội nước Mã Toa trả những cái giá lớn nhất. Ở trên thế giới này, quyền lực và uy thế đều xây dựng trên nền tảng cơ sở là vũ lực, nếu như sức mạnh của quân đội nước Mã Toa bị tước giảm thật mạnh, uy thế và quyền lực của bọn chúng sẽ dần dần bị rút lại. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Quân đội nước Mã Toa hai lần tấn công thất bại liên tục, song không hề làm đổ vỡ quyết tâm của thiếu tước Mạc Nại. Dưới sự thúc giục của thiếu tướng Mạc Nại, đợt tấn công thứ ba của thiết giáp cung kỵ đúng là vô cùng hung hãn, bọn chúng thậm chí còn cầm một loại vũ khí mới, một loại lưỡi búa cực lớn màu đỏ, đây là loại vũ khí mà bình thường lúc thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa đánh giáp là cà với kỵ binh hạng nặng của kẻ địch bất đắc dĩ mới sử dụng, hiện giờ bọn chúng lấy lưỡi búa màu đỏ ra, quá rõ ràng là muốn lợi dụng sự sắc bé của lưới búa để hoàn toàn phá nát cái xe lửa chế tiệt kia. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Càng có thêm nhiều kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa vòng ra đằng sau lưng xe lửa, tiếp tục phát động tấn công, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cố ý đem xe lửa dừng ở giữa vùng đồng hoang bằng phẳng, chính là muốn mở ra cho quân đội nước Mã Toa một cơ hội để hoàn toàn triển khai đội hình, để đám thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa đều cảm thấy bọn chúng có thể phát huy được sức chiến đấu lớn nhất, dễ dàng có thể đem quân Lam Vũ đè cho dẹp lép. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa tung hoành Y Lan đại lục, thất bại gặp phải ở Bảo Ứng phủ, ít nhiều còn có chút ảnh hưởng của địa hình, nhưng địa hình ở nơi này thì không hề có chút ảnh hưởng nào. Trên thực tế, đám thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa đúng là nghĩ như thế, bọn chúng cho rằng có thể tiêu diệt được quân Lam Vũ, bọn chúng múa may mã đao và cung tiễn, cùng với cả lưỡi búa màu đỏ, linh hoạt điều khiển chiến mã của mình, vượt qua thi thể của đám đồng bọn ngã xuống, hoặc là dấm đạp lên thi thể của bọn chúng mà vượt qua, dùng khí thể hùng hổ áp sát tới đoàn xe lửa kia. Hỏa lực của quân Lam Vũ hiển nhiên là không đủ mãnh liệt, không thể nào hoàn toàn trấn áp được đòn tấn công của bọn chúng, cũng cho bọn chúng hi vọng cực lớn. Ở khoảng cách từ năm mươi mét tới một trăm mét, cung kỵ thủ của nước Mã Toa bắn ra Nhạn Linh tiễn cả bọn chúng, Nhạn Linh tiễn mang theo đường cong rơi xuống bên cạnh xe lửa, hoặc là rơi xuống bên trên và bên sườn của xe lửa, phát ra những tiếng độp độp độp, có một số mũi Nhạn Linh tiễn ghim lên bên trên vỏ xe. Kỳ thực cung tiễn của bọn chúng thuần túy chỉ là để trang trí, ở trên đoàn xe lửa mà quân Lam Vũ chiếm cứ, ô cửa sổ rất nhỏ, bọn chúng căn bản là không thể bắn trúng được, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa mặc dù cũng gọi là thiết giá cung kỵ, nhưng đem so sánh với thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa, thì ở phương diện trình độ tiễn thuật hiển nhiên là không bằng. Quân Lam Vũ vẫn cứ nổ súng một cách lác đác, nhưng số người nổ súng hình như dần gia tăng, hỏa lực cũng càng ngày càng dày đặc, cungkỵ thủ nước Mã Toa càng tới gần, thì hỏa lực của quân Lam Vũ lại càng mãnh liệt. Nhưng theo thiéu tướng Mạc Nại thấy, đây là chuyện hết sức bình thương, con người ta luôn vẫy vùng trước khi chết, hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ hiển nhiên là cũng như thế, bọn chúng đương nhiên sẽ không cam lòng chấp nhận vận mệnh tử vong hoặc là bị bắt làm tù binh của bản thân, cho nên mới liều mạng phản kích quân đội nước Mã Toa. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thiếu tướng Mạc Nại lập tức điều động một đại đội thiết giáp cung kỵ khác, đi theo sát phía sau liên đội thiết giáp cung kỵ kia phát động công kích, hắn không muốn cho quân Lam Vũ cơ hội nghỉ lấy hơi, Mặc dù hắn cũng biết chiến thuật bổ xung như thế này chính là đại kỵ trong binh gia, cũng có thể mang tới hậu quả không thể lường trước được cho bản thân, nhưng thắng lợi huy hoàng sắp đoạt được vào tay, làm cho thiếu tướng Mạc Nại vô tình quên đi mất nguyên tắc quân sự cơ bản này. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Ghé qua ô cửa sổ nhỏ hẹp, Đồng Vĩ cười lạnh lùng. Quân đội nước Mã Toa đã hoàn toàn bị mắc lửa rồi, thiếu tước Mạ Nại quả nhiên bị Dương Túc Phong tính toán chuẩn xác được hành động của bản thân, bọn chúng quả nhiên là tâm lý phục thù sai khiến, quên đi mất nhiệm vụ của bản thân mình, muốn đem hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ ở nơi này tiêu diệt toàn bộ, thế nhưng quân đội nước Mã Toa nào có biết rằng, bọn chúng muốn phát hủy đoàn xe lửa này căn bản là chuyện không có khả năng. Ở bên trong đoàn xe lửa cũ kỹ này có một đại đội binh sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, còn có cả hai mươi khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết với hảo lực vô cùng hung mãnh và bốn khẩu súng máy cà nông có hỏa lực càng mạnh mẽ hơn nữa. Những thế này, đề không phải cái mà quân đội nước Mã Toa có thể nuốt trôi được. - Lão Trần, lên đi! Nhìn thấy kế hoạch gần đạt được rồi, Đồng Vĩ hạ lệnh điều động đưa sáu khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết tham gia chiến đấu. Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa vẫn cứ tấn công không biết mỏi mệt, một số mã đao của kỵ binh giáp trụ thậm chí đã gõ lên trên vỏ xe lửa, mà ở địa phương xa hơn một chút thôi, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa chừng như có thể dùng từ chen lấn ra để hình dung. Thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa trong lúc tiến công ở tốc độ cao , lần lượt từ các phương hướng dồn tới chỗ xe lửa, làm cho đồng bạn ở phía sau không thể tiếp tục tiến lên được, bọn chúng hoặc là vung mã đao ra sức chém lên vỏ xe lửa vững chắc. Vào lúc này bọn chung mới phát hiện ra vỏ xe kỳ thực rất là vững chắc. Hoặc là muốn giương cung lắp tên muốn bắn quân Lam Vũ qua ô cửa sổ chật hẹp kia . Thắng lợi đã trong tầm mắt. Nhiệt huyết của thiếu tướng Mạc Nại tức thì trào lên. Chỉ cần kiên trì thêm thời gian năm phút nữa thôi, phát động tiến công càng thêm mãnh liệt, là quân đội nước Mã Toa có thể thành công xé nát được đoàn xe lửa đáng chết kia. Thế nhưng, khi mà thiếu tướng Mạc Nại sắp hân hoan cổ vũ, thì hỏa lực của quân Lam Vũ đột nhiên trở nên mãnh liệt, do thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa gần như là đem xe lửa vây lấy chặt chẽ kín mít, nên hắn không nhìn rõ được chi tiết ở phía trước, nhưng một lát sau hắn có thể nhìn thấy, cùng với tiếng súng của quân Lam Vũ ngày càng dày đặc, ngày càng mãnh liệt, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa bị ngã xuống ngày càng nhiều, giống như bị một trận cuồng phong mãnh liệt quét qua, trong chớp mắt đã trở nên thưa thớt đi rất nhiều, thấp thoáng hắn tựa hồ còn có thể nhìn thấy hình như có tiếng động của vài dầu bị xé rách, cũng không biết là kẻ nào lại có thể nhàn hạ thoải mái xé giấy dầu vào lúc này. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Chẳng lẽ hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ chuẩn bị bỏ chạy rồi. Trái tim của thiếu tướng Mạc Nại tức thì nóng sôi lên. Đồng Vĩ cũng là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy uy lực của súng máy Bạo Phong Tuyết, tới ngay cả bản thân cũng bị chấn động mãnh liệt, đây quả thực không phải là súng máy nữa, mà là lời kêu gọi của tử thần, lưỡi lửa mà nó phun ra, chính là cái lưỡi của ác ma dưới địa ngục. Tất cả mục tiêu ngăn cản ở trước mắt nó, đều bị xé nát toàn bộ không có chút gì bất ngờ, nhưng tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa trông thân hình khôi ngô uy phong lẫm liệt, ở phía trước làn đạn của súng máy Bạo Phong Tuyết, quả thực là so với một tờ giấy còn mỏng manh hơn, mưa đạn xối xả xuyên qua người bọn chúng, có một số tên thiết giáp cung kỵ bị những viên đạn tàn nhẫn xé nát hoàn toàn, thì thể không còn được trọn vẹn, tới ngay cả những con chiến mã to khỏe, cũng bị những viên đạn dày đặc xé tan tành. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Lưu Hàng cũng càm khái nói: - Nếu như ai muốn đi xuống địa ngục, thì nó chính là kẻ tiễn chân tốt nhất. Hải quân còn đường trang bị súng máy Bạo Phong Vũ có cỡ nòng còn lớn hơn, nhưng Lưu Hàng chưa được thấy qua, hắn không tài nào tưởng tượng được, có loại mục tiêu nào có thể sinh tồn ở dưới hỏa lực hung mãnh như thế này, vỏ đạn cứ như nước chảy từ bên trên súng máy bắn ra, mau chóng rải tán loạn đầy lên sàn của khoang xe lửa. Từng chiếc hòm đạn một được khuân tới bên cạnh súng máy, sau đó giây đạn ở bên trong hết cái này tới cái khác được móc lại với nhau, nối liền thành một dải đạn, kéo dài ít nhất phải tới mấy mét, mà súng máy Bạo Phong Tuyết thì đang mau chóng nuốt trôi giây đạn dài dằng dặc đó. Không tới thời gian ba phút, những tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Ta vây công xe lửa cơ bản đã bị dọn dẹp sạch sẽ, rất nhiều các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội, lúc nghe thấy tiếng động như giấy dầu bị xé rách, đều bất giá nhìn xuống khẩu súng ở trong tay mày, rồi lại quay dầu nhìn khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết đang điên cuồng phun ra chiếc lưỡi lửa, đột nhiên bọn họ phát hiện ra, có những cái cỗ máy giết người kia tồn tại, súng trường Mễ Kỳ Nhĩ ở trong tay bọn họ quả thực là dư thừa.Ngừng xạ kích! Đồng Vĩ mau chóng hạ lệnh cho súng máy Bạo Phong Tuyết ngừng xạ kích. Bời vì vào lúc này, thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa ở xung quanh đã vô cùng thưa thớt rồi, nếu mà tiếp tục sử dụng súng máy Bạo Phong Tuyết, thì sẽ vô cùng lãng phí đạn dược, hơn nữa cũng sẽ làm cho những tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa khác không còn dũng khí mà phát động tấn công nữa. Các chiếu sĩ điều khiển súng máy Bạo Phong Tuyết đều cảm thấy tiếc nuối, nếu như thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa cứ ào ào đổ đến mãi thì tốt biết bao, bọn họ có lòng tin ở trong vòng một tiếng đồng hồ, ít nhất phải bắn gục được năm nghìn tên địch, nếu mà đội ngũ của bọn chúng dày đặc hơn thì một vạn tên cũng có thể được. Đương nhiên, tiền đề là nóng súng sẽ không bị phát nổ. Thiếu tướng Mạc Nại cũng rất lấy làm tiếc, con vịt sắp sắp lên nồi đến nơi thì lại bay mất. Hắn đương nhiên là không cam tâm, nên có chút chút thẹn quá hóa giận, bất chấp sự nhắc nhở về con số thương vong của tên bộ hạ nào đó, tiếp tục tổ chức lượt tấn công lần thứ tư, số người tham gia đợt tấn công thứ tư này này được tăng lên rất nhiều, phải tới bốn nghìn tên, hơn nữa chủ yếu lựa chọn tiến công phía mặt đông của xe lửa, cũng chính là sau lưng của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ. Thiếu tướng Mạc Nại lo lắng, nếu như không đem hỏa lực của quân Lam Vũ thu hút vào phía tây, thì bọn chúng sẽ điều hết toàn bộ tới phía đông, cho nên hắn cũng phải một đại đội kỵ binh mà hắn không ưa nhất tấn công vào phia tây, hắn hạ lệnh cho bọn chúng gắng hết sức phân tán để thu hút hỏa lực của quan Lam Vũ. Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa lại ùn ùn kéo tới đông nghìn nghịt, hơn nữa toàn bộ lại tụ tập ở phía đông của xe lửa. Đại đội trưởng của đại đội bộ binh kỳ vọng nói. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Tiểu đoàn trưởng, chúng ta lại tập trung hỏa lực làm một vụ náo nhiệt nữa đi. Đối diện với kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa dày đăc như thế, đại đội trưởng của đại đội bộ binh thực sự kỳ vọng tất cả các chiến sĩ có thể đồng loạt khai hỏa, dùng hỏa lực mãnh liệt nhất tiễn tất cả kẻ địch về tây thiên. Mắt nhìn uy lực mãnh liệt của súng máy Bạo Phong Tuyết. Các chiến sĩ của bộ binh của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều cảm thấy mình phải siết thật chặt cò súng, mới có thể vãn hồi được địa vị của bản thân. - Không được! Đồng Vĩ lạnh lùng nói, không cho một chút đường thương lượng nào cả. Hắn vô cùng cẩn thận tinh toán thương vong của sư đoàn kỵ binh thứ 18 của nước Mã Toa, trong ba đợt tấn công, kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa thương vong ước chừng bốn nghìn sáu trăm trên. Đối với một sư đoàn kỵ binh có hơn một vạn ba nghìn tên kỵ binh giáp trụ mà nói, còn chỉ là một con số lẻ, vẫn hoàn toàn chưa tổn thương tới gân cốt, ngay cả súng trường Chấn Thiên vẫn còn cất dưới đáy rương chưa đem ra dùng, thì quân Lam Vũ không thể loáng một cái đã dọa bọn chúng chạy mất hết. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Quân Lam Vũ phải thu hút đợt tấn công thứ tư mãnh liệt hơn nữa của quân đội nước Mã Toa. Bởi thế, khi đối phó với lượt tiến công này của nước Mã Toa, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ vẫn phải khéo léo che giấu thực lực của bản thân, không thể đem tất cả toàn bộ gia sản hất hết ra ngoài được. Làm như vậy chỉ có một hậu quả, chính là thiếu tướng Mạc Nại và những tên cung kỵ thủ nước Mã Toa còn sót lại sẽ quay đầu bỏ chạy, mà hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ thì chỉ có thể nhìn theo bóng lưng bọn chúng mà thở dài. - Trung đội ba tự do xạ kích, trung đội hai chỉ có thể xạ kích mục tiêu trong khoảng cách năm mươi mét, trung đội một chỉ được phép xạ kích mục tiên trong vòng mười mét, lập tức tuân thủ chấp hành . Đồng Vĩ bình tĩnh hạ mệnh lệnh tác chiến, sau đó còn tự mình đi điều tra, xác định tuyệt đại đa số các chiến sĩ đều hiểu rõ hàm nghĩa và mục đích của mệnh lệnh rồi, mới chậm rãi đi về khoang xe của bản thân. Đồng Vĩ ngồi xuống chiếc ghế đơn giản, tự rót cho mình một cốc hồng tửu, rồi chậm rãi nhấm nháp, đây chính là thói quen của hắn, khi chiến đấu kịch liệt lúc thì ngược lại là lúc hắn thoải mái nhất, khi tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng rồi, thì việc còn lại chỉ là hắn bình tĩnh ngồi quan sát tiến trình của cuộc chiến mà thôi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Quan thông tin đi tới, đứng nghiêm hành lễ trước mặt Đồng Vĩ, rồi lớn tiếng báo cáo : - Phong lĩnh đánh điện tới, hỏi thăm tình hình của đoàn xe lửa số hai. Đồng Vĩ mân mê cốc hồng tửu, suy nghĩ rồi nói : - Báo cáo với Phong lĩnh, tình huống rất tốt, ta sẽ làm cho binh lực của thiếu tướng Mạc Nại tiêu hao một cách vô nghĩa ở nơi này, bọn chúng đã bị tiêu diệt hơn bốn nghìn sáu trăm tên kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa rồi, dự đoán còn có thể tiêu diệt thêm chừng bốn tới năm nghìn tên, nếu như vận khí tốt, có lẽ còn có thể tính cả Mạc Nại vào trong đó … thôi vậy, cái sau thì không cần thiết, nữa Mạc Nại khẳng định là sẽ bỏ chạy, cứ như thế đi. Quan thông tin đêm bản thảo của bức điện giao cho Đồng Vĩ, Đồng Vĩ cùng chẳng thèm nhìn qua, liền ký tên của mình vào, quan thông tấn xoay người rời đi, lúc này tiếng súng ở bên ngoài càng thêm mãnh liệt, Đồng Vĩ lẩm bẩm nói : - Nên liều mạng từ trước rồi mới đúng. Thành quả của đợt tiến công lần thứ tư của thiết giáp cung kỵ quân đội nước Mã Toa đúng là phi phàm, đại bộ phận kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa đều dẫm lên thi thể của các chiến hữu, tiến lên không biết sợ chết, gần như là xông được tới vị trí cách xe lửa năm mươi mét, ít nhất phải có một trăm trên kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa vung đao chém lên vỏ xe ngựa, hơn nữa bọn chùng còn thành công chém nát cả hai khoang xe, thậm chí còn có tên thiết giáp cung kỵ của nước Ma Toa kiêu dũng còn đem ván gốc bốc cháy ném vào trong khoang xe, để biểu thị quyết tâm coi thường quân Lam Vũ của bọn chúng. Đường Vĩ không thể không tiếc nuối thừa nhận, cái vỏ xe lửa của đế quốc Đường Xuyên làm sao lại mỏng như một cờ giấy vậy, không có lại có thể bị người ta dùng Mã Đao chém nát, đúng là chuyện hoang đường. Ngay mã đao cũng có thể chém nát vậy thì những lưỡi búa sắc bén kia càng chẳng cần phải nói tới nữa, có liền mấy tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa cùng giơ lưỡi sắc bén lên, chém một phát trên vỏ xe làm toác ra một khe nứt thật dài, nếu chẳng phải các chiến sĩ hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ động tác nhanh, giết chết bọn chúng trước, nếu không đã thừng sử bị bọn chúng bổ nát cùng với cái vỏ xe lửa rồi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Đối diện với kỵ binh nước Mã Toa xuyên qua vỏ xe do mã đao bổ ra mà tới, các chiến sĩ của quân Lam Vũ không còn khách khí nữa, bọn họ không chút do dự bóp cò súng, đem những tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa đánh gục ở bên ngoài, súng máy Bạo Phong Tuyết rít gào lên rất đúng lúc, đem từng cơn mưa đạn rưới lên kẻ địch đang ùn ùn kéo tới, từng làn từng lạn đạn xuyên qua, đó chính là con mắt của tử thân, nhìn trúng kẻ nào là lấy đi sinh mạng của kẻ đó, nó vừa quét qua trước mắt, liền đem theo sinh mạng của mấy trăm người. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thế nhưng, quân đội nước Mã Toa cảm giác thắng lợi trong tầm mắt, vẫn cứ kẻ sau nối tiếp kẻ trước xông lên, cho tới tận khi bản thân bị bắn gục mới thôi, cho dù bọn chúng bị bắn hạ rồi thì đà quán tính cực lớn vẫn giữ cho bọn chúng xông lên phía trước, xô thật mạnh lên trên xe lửa, nhưng toa xe bị lưỡi búa chém tán nát vỏ thì càng thêm nguy hiểm, cảm giác như có thể đổ sập xuống bất kỳ lúc nào. Giao chiến mãnh liệt vẫn cứ tiếp tục. Trong giao tranh kịch liệt có thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa cuối cùng cũng thành công dùng lưỡi búa chém ra mấy vết rách lớn ở bên trên xe lửa, sau đó từ trên lưng ngựa nhảy trức tiếp vào trong khoang xe, giơ lưỡi búa muốn cùng các chiến sĩ quân Lam Vũ đánh giáp lá cà. Nhưng bị các chiến sĩ quân Lam Vũ có chuẩn bị tụ trước giết chết rồi, giết ngay lúc kẻ đó mới từ trên lưng ngựa nhảy xuống. Gần như ở trong chớp mắt vết nứt bị toạc ra, hơn trăm mũi Nhạn Linh tiễn xé gió bắn vào bên trong khoang xe, may mà các chiến sĩ quân Lam vũ né tránh nhanh, mới không bị Nhạn Linh tiễn bắn trúng, bất quá cho dù là thế, sĩ khí của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa cũng cực độ phấn chấn rồi, bọn chúng đã thực sự nhìn thấy được hi vọng của thắng lợi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Thế nhưng, mặc dù quân đội nước Mã Toa đã nhìn thấy thắng lợi rồi, nhưng bọn đó chỉ là hi vọng mà thôi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Bất kể là bọn chúng nỗ lực như thế nào, thì bọn chúng cũng không thể hoàn toàn phá hủy được xe lửa, thỉnh thoảng cũng có vài tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa leo lên được xe lửa, nhưng cung lập tức bị các chiến sĩ quân Lam Vũ sẵn sàng đón địch đuổi xuống xe. Sau hơn một tiếng đồng hồ gần như là đánh giáp lá cà, kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa mới không cam tâm ngã xuống toàn bộ, thi thể của bọn chúng nhét kím dưới gầm xe, máu tươi tuôn ra thuận theo tuyến đường sắt chầm chậm chày thành dòng. Thiếu tướng Mạc Nại tức muốn phun ra máu. Quân đội nước Mã Toa cách thắng lợi chỉ có một bước rất ngắn nữa thôi. Vào lúc này, tham mưu trưởng của hắn không thể không lấy dũng khí, nhắc nhở thiếu tướng Mạc Nại chú ý, nhân số thương vong của sư đoàn kỵ binh thứ 18 nước Mã Toa đã vượt quá bảy nghìn người, đối với một sư đoàn kỵ binh mà nói, đây là con số tổn thân không thể nào chấp nhận được rồi, sự phụ thuộc của sư đoàn kỵ binh nước Mã Toa đối với hậu cần là rất nhỏ, bọn chúng có bộ đội hậu cần chuyên môn. Những nhân viên đó không liệt vào biên chế của sư đoàn kỵ binh, nhưng thương vong quá nửa nhân số cũng đủ làm năng lực tác chiến của sư đoàn kỵ binh giảm sút rất nhiều rồi. - Sư đoàn trưởng, hay là chúng đi vòng qua mà đi. Tham mưu trưởng đã ý thức được tiền đồ của mình vô cùng ảm đạm, Vũ Văn Phân Phương là nhân vật trị quân vô cùng nghiêm ngặt, thiếu tướng Mạc Nại mặc dù trong trận chiến ở Bảo Ứng phủ biểu hiện xuất sắc, nhưng trong trận chiến ngày hôm nay, thực sự mà nói là không được tốt đẹp cho lắm. Nhìn từ góc độ của tham mưu trưởng mà nói, đây là chuyện hoàn toàn không có ý nghĩa, thậm chí là điên cuồng mất lý trí, đương nhiên hắn không thể nào lý giải được tâm lý báo thù trong lòng Mạc Nại, bảo vì hắn không trải qua cuộc tác chiến ở Bảo Ứng phủ. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Trong lòng của Mạc Nại kỳ thực cũng cực kỳ mâu thuẩn, sốt ruột bất an, bực bội : - Đường vòng, đường vòng! Chúng ta còn có thể vòng đi đâu được nữa? Tham mưu trưởng đề xuất đi đường vòng vào lúc này thực sự là đã quá muộn rồi. Mạc Nại tướng quân cho dù có muốn đi đường vòng thì cũng không làm sao hạ được quyết tâm được. Là một quan chỉ huy của sư đoàn kỵ binh, hắn không thể hạ lệnh đi đường vòng tiến lên được, bởi vì làm như vậy thì có khác gì với thừa nhận thất bại? !uân đội nước Mã Toa làm sao có thể thừa nhận thất bại vào lúc này được ? Huống chi bộ đội thất bại quá nửa rồi mới đi đường vòng, bộ đội còn sót lại cho dù có thể thâm nhập tới trong Kim Xuyên đạo thì cũng có thể làm được cái gì nữa chứ? Hơn nữa tổn thất lớn như thế, sau khi hắn trở về khẳng định là sẽ bị đưa ra tòa án quân sự. Hiện giờ điều duy nhất có thể làm hắn thoát khỏi cảnh nguy khốn này là phải kiên trì phát động tấn công đến cùng, cho tới tận khi chiếm lấy đoàn xe lửa này, giết chết hoặc là bắt sống quan binh của hải quân lục chiến đội ở trên xe, đồng thời đưa bọn chúng tới trước mặt Vũ Văn Phân Phương, thì hắn mới có thể tự giải thoát cho bản thân. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Mặc dù đã gặp phải tổn thất cực lớn, nhưng thiếu tướng Mạc Nại cũng nhìn thấy được hi vọng thành công, ở trong đợt tấn công lần thứ tư trước đó, thiếu tướng Mạc Nại đã chính mắt nhìn thấy cảnh các kỵ binh của mình dùng mã đao chém nát vỏ xẻ, có mấy vỏ toa xe đã bị kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa bắm vụn, có một số nhìn như sắp sập tới nơi, hơn nữa , lửa trên toa xe của quân Lam Vũ vẫn không ngừng bốc cháy. Hắn tin chắc rằng chỉ cần mình tiếp tục kiên trì tiến công, thì đoàn xe lửa này cuối cùng cũng sẽ bị hắn phá huỷe hoàn toàn. Huống chi, thiếu tướng Mạc Nại còn có chiêu sát thủ cuối cùng, đó chính là một nghìn khẩu súng trường Chấn Thiên. Vũ Văn Phân Phương từ chỗ lão hoàng đế Vũ Văn Chấn Thiên của nước Mã Toa kiếm được rất nhiều súng trường Chấn Thiên mới được sản xuất, trừ trọng điểm trang bị cho sư đoàn bộ binh thứ 11 được Vũ Văn Phân Phương sủng ái nhất ra, thì mỗi một sư đoàn bộ binh và một sư đoàn kỵ binh đều được phân một nghìn khẩu, để làm vũ khí sát thủ. Sự thực cho thấy, uy lực của súng trường Chấn Thiên đúng là mạnh hơn súng rãnh xoắn nhiều lắm, cung tiễn cũng có thể bắn xuyên qua được vỏ của đoàn xe lửa này, thì súng trường Chấn Thiên càng chẳng cần nói nữa. Chỉ cần đoạt được chuyến xe lửa này, tiêu diệt quân Lam Vũ ở bên trên, thì tất cả mọi vấn đề cũng theo đó mà được giải quyết. Ngược lại, lựa chọn rút lui hoặc là đi đường vòng mà tiến lên, thì bản thân đều không thoát được vận mệnh bị tới tòa án quân sự, hơn nữa sĩ khí của quân đội nước Mã Toa cũng không được phép đả kích nữa. Thiếu tướng Mạc Nại tựa hồ nhìn thấy tướng lai tươi đẹp, bản thân đứng bên trên đống thi thể của quân Lam Vũ, mặt mang nụ cười kiêu ngạo, đón nhận phần thưởng tới tự bộ quân vụ, sau đó quay đầu nhìn bả vai mình, trên huân chương của mình đã có thêm một ngôi sao vàng rồi. Quân Lam Vũ toàn gặp phải đám hoang tưởng… Mang theo ánh mắt khinh bỉ nhìn tham mưu trưởng của mình, thiếu tướng Mạc Nại hạ mệnh lệnh toàn quân đột kích. - Hãy để cho cở hoàng kim sử tử tung bay thật cao ở trên vùng đất này! Thiếu tướng Mạc Nại rút ra đao chỉ huy lấp loang ánh sáng màu lam, tự mình cổ vũ tinh thần cho bộ hạ, sau đó xua toàn bộ bọn chúng lên chiến trường. Trong thoáng chốc, xung quanh hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tràn ra vô số thân ảnh của thiết giáp cung kỵ quân Lam Vũ. Bọn chúng dưới sự suất lĩnh của thiếu tướng Mạc Nại, quyết tâm phải sáng tạo ra hào quang chưa từng có trên lịch sử của quân đội nước Mã Toa. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Các huynh đệ, kịch hay sắp được mở màn rồi! Đứng hết cả lên cho ta, cầm lấy tất cả vũ khí! Là ăn cơm hay ăn cháo, bản thân các ngươi tự nhìn lấy mà làm, đánh xong trận ta còn hi vọng được Phong lĩnh biểu dương chúng ta, nếu như lại giống lần trước, thì đầu của ta phải đút vào trong đũng quần … Ở trong khoang xe hơi lò mờ, Đồng Vũ vẫn trấn tĩnh như không đi qua đi lại, dùng âm thanh trầm bổng lên xuống trần đầy sự bình tĩnh, đem đấu chí của mỗi chiến sĩ hải quân lục chiến đội đều kích động hết cả lên. Cho dù là ở vào thời khắc nhiệt huyết sôi trào, vẻ mặt của Đồng Vĩ vẫn tỏ ra rất lãnh đạm, rất bình tĩnh, hắn thi thoảng lại vỗ lên đầu vai của các chiến sĩ hải quân lục chiến đội ở bên cạnh, đem lòng tin mạnh mẽ của mình truyền cho bọn họ, quân đội nước Mã Toa lại một lần nữa tiến công, cũng là đợt tiến công cuối cùng sắp tới rồi, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ không cần che dấu thực lực nữa, có thể sử dụng phương thức công kích tự do nhất, có thể sử dụng bất kỳ một thủ đoàn nào, tận dụng tất cả những phương thức của mình để nói cho người Mã Toa biết: Các ngươi đã mắc lừa rồi! Đồng Vĩ thản nhiên hạ lệnh toàn quân xuất kích. - Tất cả sẵn sàng! Chuẩn bị phóng ra pháo hoa mỹ lệ nhất! Mỗi một chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều sắn sàng đón địch, súng máy cà nông và súng máy cũng đều vào cả vị trí, tất cả các tay súng đều đặt tay sẵn lên nòng, lặng lẽ chờ đợi thời khắc bạo phát. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Đây là đợt tấn công cuối cùng của quân Lam Vũ, cũng là đợt tấn công điên cuồng nhất, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở trong xe lửa và thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa ở bên ngoài xe lửa, ai có thể mỉm cười sau cùng, thì phải nhìn vào trận quyết chiến này rồi. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu - Lão Trần! Đứng vững một chút cho ta! Đừng để lệch đường đạn! - Lưu Hàng, khoảng cách ngoài năm trăm mét giao hết cho các ngươi đó. - Đồng chí Tiểu Tiêu, phiền đồng chí đội mũ sắt vào. - Báo cáo Phong lĩnh, màn cuối cùng sắp diễn ra rồi. ….. Cùng với thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa từng bước áp sát, tiếng vó ngựa vang vọng chấn động cả mặt đất, cho dù là ở bên trong xe lửa, cũng có thể cảm nhận được mặt đất đang rung chuyển, thỉnh thoảng còn truyền tới giọng của Đồng Vĩ. Sau khi đem tin tức quân đội của nước Mã Toa phát động tổng công kích, Đồng Vĩ cùng đem mũ sắt đội lên đầu, sau đó múc súng Mauser từ bên hông ra, thuận tay mở chốt bảo hiểm. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Lưu Hàng cười nói : - Còn một khẩu súng nữa của ngươi đâu? Lời còn chưa dứt, Đồng Vĩ của quả nhiên là lại rút ra một khẩu súng Mauser nữa, Lưu Hàng nhất thời còn chưa nhìn rõ ràng là khẩu súng Mauser này vừa rồi rốt cuộc là hắn cắm vào chỗ nào, Đồng Vĩ tay cầm hai khẩu súng Mauser, ghé vào vành tay Lưu Hàng, hết sức thần
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]