A Phương Tác hờ hững nói: 
- Ngài không nhìn thấy sao? Đêm qua là ngày nước triều lớn mười năm gặp một lần, cả cảng Ni Tử đếu suýt bị nhấn chìm, căn bản chẳng cần tôi chuẩn bị gì cả. Chuyện tôi cần làm chính là yên lặng ở trên chiếc thuyền này mà đợi nó nổi lên, sau đó giương buồm, dẫn nó ra biển Ni Tư. 
Dương Túc Phong nửa tin nửa ngờ hỏi: 
- Sao Khắc Lai Ô Địch Mã lại không biết? 
A Phương Tác kiêu ngạo nói: 
- Đây chính là chỗ y không bằng tôi, tôi là đứa con của biển rộng, còn y, chỉ bất quá là một khách qua đường mà thôi. 
Dương Túc Phong gật đầu, không hề cảm thấy phản cảm với sự kiêu ngạo của A Phương Tác, y đúng là có tư cách để kiêu ngạo. 
Mặc dù lần này trong chính biến Cách Lai Mỹ, Khắc Lai Ô Địch Mã có tác dụng rất trọng yếu, nhưng bình tâm mà luận, Khắc Lai Ô địch Mã kỳ thực còn chưa được tính là một tướng lĩnh hải quân ưu tú lắm. Sự am hiểu của ông ta đối với đại hải đừng nói không bì được với A Phương Tác, cho dù khoảng cách với Vũ Phi Phàm cũng rất xa. Ông ta thống soái hải quân Cách Lai Mỹ, mặc dù có chiến đấu hạm và hoả pháo tiên tiến nhất, nhưng lại bị hải quân nước Y Mộng bên biển Á Đính liên tục gây hấn thành công, từng một dạo bị ép về biển Ni Hải trốn tránh, nhưng chỉ riêng trang bị hải quân mà nói, hải quân nước Y Mộng và hải quân Cách Lai Mỹ căn bản không cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406638/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.