Lặng lẽ thở dài, Dương Túc Phong đem súng trong tay buông xuống, xoay người tìm Thí Phong. 
Niếp Lãng trên chiến trường dạo qua một vòng, tin rằng tạm thời không còn địch nhân còn sống, mới hung hăng nhổ một ngụm, sau đó đi qua đình viện. 
Dương Túc Phong nhìn thấy bóng dáng của hắn, bản năng cảm thấy không ổn, từ xa kêu lên: “Niếp Lãng, ngươi cẩn thận một chút!” 
Hắn cẩn thận không phải là không có đạo lý, mặc dù đội phục binh đã bị tiêu diệt hết, nhưng địch nhân riêng lẻ thỉnh thoảng vẫn xuất hiện, có lẽ chánh cục của Cách Lai Mỹ biến hóa quá nhanh, cho nên sinh hoạt tại nơi này phú hào quyền quý đều trong tình huống cảm thấy nguy hiểm rình rập, khi bọn họ xây dựng nơi ở thì lưu lại rất nhiều mật thất bí mật để khi cần dùng thì ẩn nấp, thành viên của Thiết huyết vệ đội chính là từ trong mật thất đi ra. 
Niếp Lãng cũng không cho rằng là vậy, mặc dù gật đầu đáp ứng, nhưng cũng không có để những lời này trong lòng, đem nòng súng Mễ Kỳ Nhĩ tùy ý buông xuống, chậm rãi đi trên sân trống không có chướng ngại vật, đi tìm Thí Phong. 
Dương Túc phong nhíu nhíu mày, không hề để ý tới hắn nữa, cúi đầu tìm kiếm bóng dáng đám hắc y nhân kia, một đường đến đây, đám hắc y nhân kia tốc độ đương nhiên nhanh, nhưng thi thể của bọn họ ngã xuống cũng không ít, khuyết điểm trí mạng của bọn họ chính là sử dụng Viên nguyệt loan đao, trừ khi là đánh sáp lá cà, nếu không chắc chắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406610/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.