Dương Túc Phong vội vàng chạy đi, gọi Dương Cơ Duệ từ tháp chuông xuống, nói khẩn cấp: 
- Nhanh! Chúng ta phải ra ngoài cứu người! 
Sắc mặt Dương Cơ Duệ nhất thời đại biến, kéo lấy hắn, trầm giọng hỏi: 
- Ngươi điên rồi ư? Lúc này là lúc nào mà ra ngoài? Ngươi không muốn sống nữa à? 
Dương Túc Phong đã toát mồ hôi khắp đầu, vội vàng nói: 
- Không được, con phải ra ngoài! Tô Lăng Tuyết và các nàng đang ở bên ngoài, con không thể để cho các nàng rơi vào tay phần tử phản loạn, tuyệt đối không thể! 
Xạ Nhan quay đầu sang nói: 
- Phong thủ lĩnh, ngài hãy suy nghĩ cho kỹ ! Tình thế bên ngoài hiện rất nguy hiểm, tuyệt đối không nên ra ngoài ! 
Dương Túc Phong trợn mắt, nghiến răng, hậm hực nói: 
- Nghĩ cái gì mà nghĩ? Ta phải ra ngoài! Xạ Nhan, ta lệnh cho ngươi chọn ra một trăm người theo ta hành động, những người khác phòng thủ nghiêm mật nơi này. Mông Địch, ngươi khai pháo, nhắm thẳng vào chỗ rẽ trên con đường phía trước, yểm trợ cho ta di chuyển, ta phải băng qua đó! 
Xạ Nhan thất sắc hét ầm lên: 
- Cái gì? Ngài điên rồi sao? 
Mông Địch Vưu cũng ngạc nhiên hỏi: 
- Tại sao lại thế? 
Dương Túc Phong tức tối quát lên: 
- Các ngươi chấp hành mệnh lệnh hay không? Không chấp hành thì ta đi một mình! 
Xạ Nhan ngẩn người, vỗ vỗ vào gáy lẩm bẩm: 
- Trời ơi! Ta làm sao có thể đi theo một người thường xuyên mất đi lí trí chứ! Được rồi, được rồi, tôi chấp hành mệnh lệnh, cùng lắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406506/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.