Ngu Mạn Viện chậm rãi nói: 
- Không, hoàn toàn không có mâu thuẫn. Bạch Lệnh đích xác là đã khống chế được chính cục Y Lệ Nạp, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tiễn trừ được thực lực của rất nhiều đối thủ, rất nhiều người, nói cách khác, có rất nhiều gia tộc vì sợ thế lực quân đội của Bạch Lệnh nên miễn cưỡng tỏ ra thuận theo y, thực ra bọn họ đều nhẫn nhục sống tạm qua ngày, chờ cơ hội đông sơn tái khởi. Phượng Lam Vũ cũng thế, nàng chính là hoàng hậu Y Lệ Nạp ngồi trên ngôi cao, hơn nữa còn là mỹ nữ trên Giang Sơn Tuyệt Sắc bảng, nàng khỏa thân để kẻ khác vẽ vời lưu truyền, đó là chuyện rất nhục nhã, so với việc phải chịu cưỡng hiếp thì còn khó chịu hơn. Nhưng Phượng Lam Vũ vẫn nghiến răng kiên trì chịu đựng, chuyện này cho thấy trong lòng nàng vẫn nuôi hy vọng báo thù. Nếu không, nàng hoàn toàn có thể vì thể diện mà tự sát thân vong. Nhưng nàng hy vọng vào đâu, đến tột cùng là thứ gì có thể tiếp thêm dũng khí cho nàng tiếp tục sống trong hoàng cung hắc ám - không thấy ánh mặt trời, đó là thứ sẽ khiến cho Bạch Lệnh phải nhức đầu thương tâm lắm đây! 
Dương Túc Phong ngu ngơ nghe nàng nói, cái hiểu cái không, một lúc sau mới theo bản năng gật đầu. 
Ngu Mạn Viện thản nhiên cười nói: 
- Tốt rồi, chúng ta sẽ không nói chuyện này nữa, miễn cho ngươi mặt đỏ như gấc. Chẳng phải ngươi ghét cay ghét đắng việc mua bán nô lệ hay sao? Tại sao hôm nay lại đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406491/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.