Na Tháp Lỵ nghe xong, nhỏ giọng nói: 
- Đây là quân ca của sư đoàn 19, đại ý ca từ chính là: Tổ quốc chúng ta vĩ đại, chúng ta tình nguyện cống hiến hết sức cho tổ quốc, chúng ta không cần tổ quốc phải quan tâm đáp trả, chỉ cần sau khi chúng ta chết thì ban cho chúng ta một mảnh đất để ta có thể thoải mái yên nghỉ trong trái tim của tổ quốc. Chúng ta vượt qua lửa nóng, chúng ta vượt qua núi băng, chúng ta chính là Hỏa Liệt điểu bay lượn phía trời cao. Nếu ngày đó hai chân ta chấm đất, tức là khi đó ta muốn được nghỉ ngơi trong lòng đất mẹ…. 
Dương Túc Phong ngồi im lắng nghe, hai mắt đã trở nên ươn ướt, tâm trạng phập phồng không ngừng, mãi cho đến khi tiếng ca hoàn toàn tiêu tán thì mới mơ hồ thốt lên: 
- Không lẽ ông nội của cô không để lại một chút tin tức nào hay sao? 
Na Tháp Lỵ lắc đầu, buồn bã nói: 
- Không có. Trước kia khi ông sát cánh cùng Nhạc nguyên soái hành quân, hành tung phiêu hốt bất định, nhưng hàng năm vẫn gửi về cho chúng tôi hai bức thư. Nhưng bắt đầu từ Thiên Nguyên 1708 thì chúng tôi không còn nhận được thư của ông nữa. 
Dương Túc Phong trầm ngâm suy nghĩ một lát, đoạn nói: 
- Thiên nguyên 1708… một năm sau đó Nhạc nguyên soái tạ thế. 
Na Tháp Lỵ buồn bã rơi nước mắt, thút thít nói: 
- Đúng vậy, tin tức ông nội mất tích không lâu thì Nhạc nguyên soái cũng tạ thế, cho nên chúng tôi không có cách nào có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406487/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.