Mưa to nặng hạt vẫn ngập trời, không biết Hoa Linh Phong rốt cuộc có dùng tốc độ nhanh nhất để đến Bảo Ứng phủ hay không nữa, chỉ biết là chờ một lúc lâu vẫn không thấy bất cứ ai xuất hiện. Dương Túc Phong vác súng lên vai, lẳng lặng đứng ở dưới gốc đại thụ, tựa hồ đang suy nghĩ về vấn đề gì đó.
Dương Cơ Duệ đi tới đi lui trong cơn mưa tầm tã, tựa như đang có chuyện buồn phiền trong lòng.
Dương Túc Phong đột nhiên nói:
- Nhị thúc, thúc lại đây.
Dương Cơ Duệ nhìn hắn, khuôn mặt buồn bã, thất thểu đi đến.
Dương Túc Phong hạ thấp giọng nói:
- Nhị thúc, con đoán rằng người hình như đang suy nghĩ điều gì khó khăn đúng không.
Dương Cơ Duệ không trả lời, hỏi ngược lại:
- Ta đang suy nghĩ cái gì?
Dương Túc Phong nhìn cỗ xe ngựa cách đó không xa, khóe miệng hiện ra một nụ cười cổ quái, vẻ mặt trở nên cao thâm khó lường.
Dương Cơ Duệ dường như đã hạ quyết tâm, nhìn Dương Túc Phong, ánh mắt lộ rõ vẻ kiên quyết nói:
- Phong, ta nghĩ đây là một ý nghĩ xấu xa, nhưng ta nghĩ ta vẫn phải nói.
Dương Túc Phong hờ hững nhìn nước mưa chảy dưới chân, thản nhiên nói:
- Không lẽ nhị thúc có chủ ý đối với gia sản của Tài gia?
Tinh quang trong mắt Dương Cơ Duệ lóe lên, sau đó hồi phục như cũ, khẽ gật đầu nói:
- Theo tin tình báo của chúng ta, Tài gia ngoài Tài Duyên Kỳ thì không còn nam nhân nào khác. Nói cách khác, một khi gia quyến của Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-nhu-thu-da-kieu/1406471/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.