Đó là mấy đêm ở phủ Tể tướng, không phải Tô Tô chủ động đến tìm hắn, mà là nửa đêm hắn tự mình tới. Hơn nữa mấy đêm đó, hắn và nàng không có làm gì cả.... Hoặc có thể nói hắn muốn làm chút gì đó, nhưng dưới sự kiên trì của Tô Tô, hắn vẫn không làm đến cùng được.
Nhưng lời nói dối tuyệt vời nhất là chín thật một giả, kết hợp với lời nói thật lúc trước, lời nói dối lúc sau cũng trở nên vô cùng đáng tin cậy.
Với những lời này, sắc mặt Diệp Lạc Anh càng ngày trắng bệch.
Hắn muốn tin Tô Tô, nhưng có vài chuyện chỉ cần tìm hiểu một chút là có thể điều tra rõ ngọn ngành. Hắn thật sự rất muốn tin nàng, thật sự.... Rất muốn tin nàng....
“Lạc Anh.” Diệp Kinh Cức chậm rãi duỗi hai tay ra, đặt ở trên vai hắn, giữ thân thể đang run rẩy của hắn đứng vững vàng tại chỗ, ánh mắt đau lòng nhìn hắn: “Đừng qua lại với nàng ấy nữa.. Nàng ấy... Tô Tô là đại tẩu tương lai của đệ.”
Diệp Lạc Anh ngơ ngác nhìn hắn, trong mắt trống rỗng.
*******
Ở bên kia, Tô Tô đi được nửa đường thì bỗng nhiên dừng lại.
“Đại tiểu thư, có chuyện gì vậy ạ?” Thị nữ ở phía trước quay đầu lại hỏi.
Tô Tô ngồi xổm xuống, nhặt lá bùa bình an rơi trên mặt đất lên.
Sợi dây màu đỏ được dùng để buộc lá bùa bình an vừa đột nhiên bị đứt nên lá bùa màu trắng như tuyết bèn rơi xuống đất và dính một ít đất bẩn.
Tô Tô vội đưa tay phủi sạch vết bẩn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-my-nam-nhap-truong-ta/1658633/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.