Ai cũng không có nhìn thấy La Nghệ ra tay như thể nào.
Nhưng cárih tay chấn động.
Đoạn trường thứ mang theo ti huyết tương, còn móc ruột ra theo, ngược lại rất nhiều người đều thấy.
Tiết Vạn Quân bị Đoạn trường thứ đâm vào bụng, đầy mặt thống khổ cùng không cam lòng.
Nhưng theo La Nghệ xuất thứ thu thứ phát ra một tiếng rống kinh thiên.
Nhung đại hán đà mềm nhũn ngà xuống, ngà vào trên cánh tay huynh đệ minh.
Tiết Vạn Triệt tê tâm liệt phế hô lên một tiếng.
“Đại ca!”
Tiếng ầô rung động trong núi.
Tiết Vạn Quân khó nhọc nhìn sang huvnh đệ, ctLỈ nói một câu sau cùng, “Hãy sống sót, báo thù cho chúng ta”.
Đầu nghiêng một cái, Tiết Vạn Quân mang theo không cam lòng chết đi.
Trước khi chết hai mắt trợn lên.
hiển nhiên là chết không nhắm mắt.
Hắn thản là đứng đầu bốn hổ, vốn chinh là người trầm ổn nhất.
Hắn chi hy vọng huynh đệ có thể rò ràng thâm ý của hắn không cẩn phải vọng động tự đưa tính mạng.
La Nghệ tuy không phải dể chọc, nhung Bùi Củ hiển nhiên cũng không đơn giản.
Nhưng dưới loại tình huống này, Tiết Vạn Triệt đã không thể để ý tới thâm ý của đại ca trước khi chết, đột nhiên ngẳng đẳu, Tiết Vạn Triệt hai mắt tràn ngập tơ máu, cười thảm nói: “Tốt, tốt.
La Nghệ.
Ngưai rất giòi!”
Buông thi thể đại ca, chậm rãi đứng lên, nàng trường sóc.
Tiết Vạn Triệt cắn răng nói: “La Nghệ lão thất phu.
Hôm nay ta và ngươi...!chỉ có thể sống một người!”
La Nghệ có chút nhíu mày.
Hắn cũng không phải sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912779/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.