Trương Tế có sự tinh táo người thường nhân khó có.
Hắn khi hòi có người ờ nhà.
giống như thân nhàn bẳng hữu đường xa bái phỏng.
Quý Thu không biết nên cười hay nên khóc, ánh mắt quét qua, sắc mặt khè biến.
Bời vi chi trong một lát vừa rồi, bốn phía lờ mờ đà đến mắv chục người, đều ăm mặc như dân chúng tầm thường.
Nhưng khi Quý Thu thấy bọn họ đối với khu nhà đà thành thế bao vây thi đà biết.
Những người nàv đều là tinh anh của Tâv Lương vương, thoáng qua sẽ đối với người trong đinh viện tiến hành một hồi tàn sát đẫm máu!
Trương Tế khi lên tiếng hòi.
những người kia đà trấn giữ ờ yếu đạo.
Quv Thu mặc dù nhìn không thắv động tĩnh ờ hậu viện, nhưng cùng biết những người này tuyệt đối sè không xem nhẹ phòng thủ nơi đây.
Những nhân thủ mà hắn nhìn thấv.
có lẽ chi là phẩn nổi của núi băng.
Trương Tế sau khi hòi xong, trong đinh viện sau hồi làu không có trả lời.
Sau đó có người ỡ trong cửa không kiên nhẫn nói: ‘‘Không có người ở nhà.
Ngươi là ai?” Trương Tế mặc dù trẽn mặt không có nửa phẩn nụ cười, nhưng thanh âm nghe lại tràn đằv sự vui sướng.
Hắn chi nói bốn chữ: “Chúc mừng phát tài!”
Lô lào Tam hiểu 1ẳng những lời này chính là ám hiệu tiến vào trong nhà.
cũng là phương thức liên lạc mà Quý Thu nói cho bọn hắn biết.
Quv Thu trước khi tới đây.
sớm đà đem thủ đoạn liên lạc với những người trú đóng ở đâv.
nói ra rò ràng.
Quý Thu đà phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912725/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.