Dương Niệm Phủ nghe được Lý Tình tán thường, trong lúc nhắt thời hăng hái.
bời vi người có thể được Lý Tĩnh tán thưởng thật sự không coi là nhiều.
LÝ Tĩnh cùng đà mờ ra hai phong thư.
nhìn thật làu.
Chờ sau khi khép thư lại.
trầm ngâm không nói.
DươngNiệm Phủ hòi: “Lý tướng quân, làm sao vậy, thư có vấn đề sao?”
Lý Tĩnh chậm rãi lắc đầu, “Không có vấn đề.
nhưng mà Tây Lương vương nói..
,”Do dự một chút.
Lý Tình nói: “Niệm Phủ, Tây Lương vương trước khi đi có nói gì với ngươi không?”
Dương Niệm Phủ mỡ mịt nói: “Ngời chi nói là.
bảo ta nghe theo Lý tướng quán phân phó”.
“Chi có cái này?” Lý Tĩnh hỏi.
Dương Niệm Phủ gặt đầu.
“Xác thực chi có những lời nàv.
còn có bảo ta một đường cẳn thận”.
Lý Tình cười cười, gọi Dương Niệm Phủ ngồi xuống, “Niệm Phủ.
chí hướng của ngươi là làm cái gi?”
Dương Niệm Phủ có phẩn được yêu quá sinh.
sợ.
“Chí hướng của ta chính là giống như Tiêu đại ca, làm người tốt, nuôi ngựa tốt, làm...!tướng quân! Có thể trợ giúp Tiêu đại ca làm chút chuyện, là nguyện vọng lớn nhắt của ta!”
Lý Tĩnh sắc mặt như thường, hồi làu mỡi nói: “Ngươi có biết chí hướng của ta là gì không?”
“Ta nghe ngưỡi khác nói, Lý tướng quán từng nói qua.
đại trượng phu nếu như gặp cơ hội.
cẩn phải lập công lập sự nghiệp, để lấy phú quý!” Dương Niệm Phủ nói.
Lý Tĩnh cười cười, “Đó là ta tuổi trẻ khinh cuồng, năm đó là nói...!với nguỡi nhà.
Mỗi nguỡi nguyện vọng đều thay đổi.
Tâv Lương vương lúc trước chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912716/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.