Tiêu Bố Y đang ỡ Lê Dương, nâng chén rượu ngon, xem trời chiều. 
Mặt trời đà lặn về phía tây, tà dương như máu. 
chiếu rọi trên chén rượu của hắn, đem rượu ngon chiếu thành màu máu đỏ rực. 
Tiêu Bố Y chậm rãi đem chén rượu kia uống cạn. 
giống như uống máu. 
Hắn cũng cảm giác mình đang uổng máu. 
uống máu của đổi thủ. 
Hắn đương nhiên hiểu 1ẳng Vũ Văn Hóa Cặp là oan uồng. 
hơn nữa tin tức Vũ Văn Hóa Cập hành thích vua. 
đa phẩn là do hắn sai ngưỡi truyền khắp đại giang nam bắc. 
Bùi Củ cùng hắn đạo diễn cho Vũ Văn Hóa Cặp chết, nhưng khi nghe được Vũ Văn Hóa Cập chết, hắn cũng không có cảm giác gì. 
Không có cảm giác không thể nghi ngỡ chính là đối với loại chuyện này đà tẻ dại. 
Trẽn đời này mồi ngày có bao nhiêu người bị oan uổng, không quan tâm bị oan uổng bao nhiêu. 
Chi là trước kia bị oan uổng, cho tới bây giờ là làm cho người khác chịu oan uổng, Tiêu B ố Y trải qua vài năm chuyển biến, tự nhiên thành như vậy. 
“Khởi bầm Tãv Lương vương. 
Quan Trung có quân tình bầm báo" Có quân sĩ bước nhanh tiến lên. 
tất cung tất kính đưa lẻn quán văn. 
Tiêu Bố Y nhận lấy. 
xem qua một lằn. 
khóe miệng lộ ra nụ cười. 
Tôn Thiếu Phương vẫn cùng Tiêu Bổ Y uống rượu, thắv thế hỏi: “Tây Lương vương. 
Quan Trang có tin tức tốt?” 
“Tin tức xấu mà cũng có thể coi như là tin tức tốt” Tiêu Bổ Y nói: “Tin tức tốt là Quan Lũng chư phiệt đã mất đi một. 
chúng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912675/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.