Vũ Văn Hóa Cặp chưa bao giờ nghĩ tới quyết đấu tại Kỳ Thủy lại biến thành lựa chọn.
Hắn xua nay khi đụng phải Tiêu Bổ Y.
đều không có sức phản kháng gì, lẩn này đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhìn thấy Tiêu Bố Y bắn ra một mũi tên, hắn chi có thể lui về phía sau, nghe được Tiêu Bố Y cho bọn họ nhanh chóng đưa ra lựa chọn, trong lòng âm thẳm hổi hặn.
Hắn vốn không nên ra mặt.
vốn không nên đến đâv.
vốn không nên cùng với khắc tinh của mệnh minh nói cho dù là một càu!
Nhưng mà hắn lại không thể không đến.
hắn là thống soái ba quân, hắn sợ không đến thì Bùi Củ sẽ giết hắn, lặp ra tướng quán khác.
Đối mặt với lựa chọn, trong não hắn như là tương hồ vậy, trong lúc nhắt thòi khôngbiết nhưthế nào cho phải.
Vũ Văn Hóa Cập ngây ra như phồng, Vũ Vãn Sĩ Cập lại giận dữ hét: “Tiêu Bổ Y, ngươi chỡ có kiêu ngạo, hươu chết về tav ai.
còn chưa biết được.
Chúng tướng sĩ nghe lệnh, ai lắy được đẩu của Tiêu Bố Y, thường trăm lượng hoàng kim”.
Ba quán im lặng, trong lúc nhất thòi không một ai lẻn tiếng.
Vũ Văn Sĩ Cặp thay đồi sắc mặt.
đang tính đề cao giải thường, đột nhiên có một tướng cười ngựa đi ra nói: “Mạt tướng nguyện ra đánh!”
Vũ Văn Sĩ Cặp nhận ra ngưỡi nọ là Ưng Dương Lang tướng Mạnh Binh, không khòi trong lòng thầm vui.
Thẳm nghĩ dưới trọng thưởng, tất có dũng phu.
Như đại ca.
trước sợ sói, sau sợhồ, cả đời đểu ờ dưới cái bóng của Tiêu Bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912667/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.