Quan Trung trong khi đang mưa gió nổi lên. 
quyết chiến say sưa, Đỏng Đô lại tạm thời ở vào giai đoạn hòa bình ổn định. 
Trên đời không có công bình tuyệt đối, cũng không có bất công tuyệt đối, khi Tiêu Bố Y cùng Ngõa Cương ác chiến say sưa, Quan Trang thật ra cũng ở vào một giai đoạn thuận buồm xuôi gió. 
thậm chí còn có xu thế vượt lên trên Đông Đô. 
Nhưng mà thiên hạ chưa định, ai cũng không dám khẳng định thiên hạ thuộc về ai. 
Đông Đô trước mắt hòa bình lại chỉ như là điềm báo trước mưa gió nổi lên. 
Tất cả mọi người đều rõ ràng điểm ấy, tất cả mọi người cũng đều đang đợi bước tiếp theo cùa Tiêu Bố Y, nhung Tiêu Bố Y vẫn không có áp dụng bất luận hành động gi. 
Hắn mấy tháng này. 
nếu như nói duy nhất làm chuyện có ý nghĩa, còn có chút thành tích, đó chính là một hơi cưới ba vợ. 
Tây Lương vương muốn lấy vợ, tất cả mọi người nghĩ như vậy, bời vì người khác bằng hắn lúc này, đã sớm lấy vợ sinh con. 
Gia sự không bình, thi sao bình được thiên hạ? Lý Uyên mặc dù già, từ khi vợ cả Đậu thị mất đi, cũng buồn bà thống khổ, nhưng tiểu thiệp lại cưới liên tiếp, con trai con gái sinh cũng không ít, không chút nào trì hoàn người ta tiến thù đại nghiệp Quan Trung. 
Tây Lương vương lo nước lo dân, còn chưa có lo lắng đến chuyện của bản thân, ngược lại rất khiến cho thù hạ đại thằn lo lắng, cái này ứng một câu. 
hoàng đế không VỘỊ thái giám đà gấp. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912661/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.