Tiêu Bố Y tuy là đang cười, nhưng trong mắt nửa phần vui vẻ cùng không có. 
Tòn Thiếu Phương đi theo bên cạnh trông qua, phát hiện hàn quang trong mắt Tiêu Bố Y, nhịn không được trong lòng giặt thót một cái. 
Du thẩn V nhe răng trợn mắt. 
chi tay nói. 
“Không sai. 
chính là tiểu tử này, hắn hóa thành tro ta cũng nhận ra.”. 
LÝ Thuần Phong dù nhanh mồm nhanh miệng, trong lúc nhất thòi cũng không biết trả lời như thế nào. 
Sự tinh thật sự là có chút trùng họp. 
bời vì những chồ mà Tiêu Bổ Y nghi vấn, Viên Thiên Cương thoạt nhìn đều ờ đó. 
hơn nữa đều nổi lên tác dụng rất vi diệu. 
Một chuyện hai chuyện có thể nói là trùng hợp. 
nhưng mà rất nhièu sự kiện xen lẫn vào một chồ. 
sao có thể dùng chữ trùng hợp để hinh dung? 
Mọi thứ đều tràng hợp, tháo kén kéo tơ mà xem, đương nhiên là có ngưỡi ở trong tối âm thẩm thôi động. 
Lý Thuần Phong mồ hôi đầm đìa. 
Tiêu Bố Y vẫn trầm mặc không nói gì, hắn hiển nhiên đổi với chuyện Ba Thục khôngbò xuống được. 
Uvển nhi lắy tin tức ỡ đâu để đi tới Ba Thục, hắn mặc dù đà rời Ba Thục, nhưng đối với mỗi một câu của Lô lào Tam lúc trước đều ghi nhớ trong lòng, nhiều lằn cân nhắc. 
Nhưng mồi lần cân nhắc, lại mang đến đau lòng vô cùng vô tận. 
Tiêu Vũ ờ lại Ba Thục, xử lý đại cuộc, lại cùng Tương Dương liên lạc. 
mặt thiết chú ý động tình Quan Trung. 
Những ngưỡi còn lại đi theo Tiêu Bố Y quay lại. 
đều một đường ít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912658/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.