Sử Đại Nại nhìn thấy sương mù tràn ngập, lào Tứ hôn mẻ bắt tinh. 
Tiêu Bố Y, A Tú hai người thân hãm trùng vây, không khòi trợn mắt như muốn nứt ra. 
Bọn họ được Tiêu BÓ Y đưa ra khỏi vòng vây. 
nhưng Tiêu BÓ Y lại đặt mình vào trong hiểm cảnh, hơn nữa khói độc tràn ngập, những người này đã có chuẩn bị mà đến. 
Phải giết vô cho bẳng được, vô luận sinh tử, Tẩn Thúc Bảo chợt giữ chặt Sử Đại Nại lại nói:“Chờ một chút”. 
“Chờ cái gì?” Sử Đại Nại khàn giọng rống giận, dùng sức tránh khỏi cánh tav cùa Tằn Thúc Bào. 
“Không quav về là lũ hèn nhát’. 
Tẩn Thúc Bảo trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ quái dị. 
chi vào phía trước nói: “Đại Nại. 
ngươi xem!” 
Sử Đại Nại ngẩng đầu nhìn qua. 
cũng ngạc nhiên không hiểu. 
Địch thủ chen chúc mà đến, chuần bị sung túc, lợi dụng chiến thuật biển người lại phóng khói mê. 
thủ đoạn đều dùng tới cùng cực. 
Lão Tứ chi trong chốc lát. 
đã hôn mê bắt tinh, nếu không phải được Tiêu BÓ Y ném mạnh ra, nói không chừng đã bị băm thành thịt vụn. 
Tiêu Bổ Y liên tục cứu ba người, lại đem minh đặt vào trong hiểm, khói mê bay lên cực nhanh, thoáng qua đà đem hắn cùng A Tú cùng một đám người bao vây ỡ trong đó. 
Lúc này Tiêu Bố Y. 
A Tú té xỉu thi không có gì là lạ, nhưng lúc nàv hai người Sử ĐạiNại giương mắt nhin qua. 
lại thầy đám người kia từng người một té ngà xuống. 
Vốn đạo phi san sát nhau, hiện giờ lại tứ tán ngà xuống, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912642/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.