Tiẻu Bố Y tuyên bố Đông Đô xuất binh đánh chiếm Lạc Kháu Thương, cùng Lý Mật đường đường chính chính chiến một trận, cái này cùng với tạo thế trước khi xuất binh lúc trước đâv cũng không có khác gì mấy.
Lý Mật cũng có thám tử tại Đông Đô.
Đông Đô vừa xuất binh thì cũng lập tức đưa ra phản ứng.
lúc trước khi mà đám người Đoạn Đạt tập kích Lạc Khảu.
hắn cũng đã biết được tin tức trướạ sớm đã có chuản bị.
Nhưng Tiẻu Bố Y so với Đoạn Đạt thì thông minh hơn nhiểu.
hắn mỗi lần nói xuẩt binh- cũng không đi con đường bình thường, khiển cho Lý Mật vội vàng không kịp chuản bị.
Lý Mật dùng bất biến ứng vạn biến, tại Lạc Kháu bố trận chờ đợi.
cho Vương Bá Đương xuất binh thử.
nào nghĩ đến Tiêu Bố Y còn chưa tới.
thiết giáp kỵ binh đã tói trướạ giết cho Vương Bá Đương trờ tay không kịp.
Vương Bá Đương chi lo chạy trốn, chi thấy được một người cười ngựa trắng, đến cùng có phải là Tiêu Bố Y hav không, hắn cũng không biết được.
Lẩn trước cùng Tiẻu Bố Y chi gặp thoáng quạ chút nừa là đã bị Tiẻu Bố Y một đao chém thảnh hai khúc.
Vương Bá Đương cho dù có can đảm.
nhưng sau đó ngẫm lại cũng không rét mà run.
Hắn cũng hiẻu rõ thật sự bản thản so với Tiêu Bố Y kém quá xạ vừa rồi gặp mặt nào dám tới gần đê nhìn? Mọi người đều nhận không rạ ngựa thì càng không thiếu con tương tự, trong lúc nhất thời trong lòng nghi hoặc trùng trùng, không hiẻu nôi Tiêu Bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912621/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.