Địcầ Hoẳng nghe thấv người nọ nói về Thỏi Thế Xu, trong lòng chợt động, cảm thấv người nàv rắt có thể là nội quỷ.
mà nếu quả là người cùa Ngòa Cương, thì có người nào có lá gan như thế?
Ngirời nọ đơn đao dùng sức, "Ta là ai không quan trọng, ta chi ầỏi ngươi, vàng ờ nơi nào?"
Địcầ Hoẳng cảm thấv lưỡi đao lạnh như băng đã nhắn vào trong thịt, vì bảo vệ tính mạng, cũng không thể keo kiệt, lớn tiếng nói: "ở dưới sàn dưới giường cùa ta”.
Địch Nhượng sau Khi về phù thì cũng phải chuẩn bị rất nhiều chuyện.
Tùy quân tập kích trại Ngõa Cương, trại chù không yên lòng về căn cơ, lúc này muốn quay về hộ vệ, việc này rất nhiều người cũng đã biết.
Bất quá trong mắt đại đa số người, trại chù lần này quay về, nói vậy cũng rất nhanh sẽ quay trờ lại.
Lúc đầu khi công Huỳrih Dương trại chù đã quay đi quay lại một lần, khi công Lạc Khẩu Thương trại chù lại quay đi quay lại một lần, lần này lấy cớ quay về trại Ngõa Cương trại, nói vậy lại là muốn xử lý tiền tài trong tay, sau đó lại lần nữa quay về.
Trừ Vương Nho Tín, Địch Ma Hầu, Địch Hoằng ra, Địch Nhượng dẫn đi cũng chi mấy trăm binh sĩ.
Vương Nlio Tín bất đắc chí, Địch Ma Hằu là đích hệ Địch gia , Địch Hoằng là căn nguyên gây chuyện, ba người này đi theo Địch Nhượng cũng là hợp tình hợp ý.
Có thể thấy được chi có ba người này là đi theo Địch Nhượng, cho đù Đan Hùng Tín, cồ Hùng cũng không có đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-son-mi-sac/3912597/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.